Page 50 - DacSan69
P. 50
50 Muõ Ñoû 69

























Một thông báo ký vào ngày 15 tháng Bảy năm 1972 cho biết chúng
tôi sẽ rút quân vào ngày 15 tháng Tám năm 1972. Tôi đã làm tiểu đoàn
phó cho Tiểu Đoàn 1 Sư Đoàn 7 Không Kỵ, đây là một thành phần của
Lực Lượng Đặc Nhiệm GARRY Owen, mà bộ tư lệnh nằm bên trong phi
trường Biên Hòa. Cùng với Lực Lượng Đặc Nhiệm GIMLET, có căn cứ
nằm trong phi trường Đà Nẵng, thuộc Quân Đoàn I, chúng tôi đại diện cho
hai đơn vị có các lực lượng bộ binh Hoa Kỳ còn lại tại Việt Nam. Hai đơn
vị chúng tôi sẽ rút quân cùng trong ngày, việc nầy sẽ chấm dứt sự hiện diện
của quân bộ chiến Hoa Kỳ tại Việt Nam. Một vài ngày sau đó, tôi đáp máy
bay, bay về phía Nam để ghé thăm những thương binh đang nằm tại Bệnh
Viện Ba Dã Chiến tại Sài Gòn, phía bên ngoài phi trường Tân Sơn Nhứt.
Sau cuộc thăm viếng, tôi đi nhờ xe đến bộ chỉ huy của Toán Cố Vấn 162,
các cố vấn Hoa Kỳ cho Sư Đoàn Nhảy Dù Việt Nam hay còn gọi là “Mũ
Đỏ”. Tôi đã từng đến nơi nầy. Vào năm 1967, lúc còn là đại uý, tôi đã cố
gắng xin cho về được toán nầy. Tôi biết rằng nguyên cả sư đoàn không có
mặt trong căn cứ, vì lúc ấy họ đang đóng quân ở Quân Khu I, chiến đấu để
tái chiếm lại thành phố Quảng Trị, một nơi nằm ở phía bắc Đà Nẵng. Tôi
đã luôn theo dõi các cuộc hành quân của họ trong suốt trận đánh Lễ Phục
Sinh (Mùa Hè Đỏ Lửa) và tiếp theo là cuộc hành quân tái phản công nầy.
Họ đã chiến đấu rất lỗi lạc ở Kontum, tại Quân Khu II; ở An Lộc, thuộc
Quân Khu III; và bây giờ đang đụng nặng với quân Bắc Việt ở Quảng Trị.
Được bổ nhiệm về Toán 162 là một công việc ngon lành nhất còn lại tại
Việt Nam.

Khi tôi đặt chân vào Bộ Tư Lệnh “Mũ Đỏ”, tôi gặp Thiếu Tá Bill
Xuân Giáp Ngọ 2014
   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55