Page 41 - DacSan69
P. 41
Muõ Ñoû 41

nơi và lọt đến tai chúa Trịnh.
Thuở ấy chúa Trịnh đang cần tuyển mộ một đoàn kỵ binh để
bình định đất nước, nên liền ủy một viên quan hầu cận, tìm đến tận nơi
hỏi mua.
Lão nông tuy luyến tiếc con Kim-Bông, nhưng nghĩ đến cái tài của nó lão
sẵn sàng trao lại cho viên quan mà rằng :”Con ngựa của bần dân thuộc loại
quý mã, là vật, nhưng nó hiểu tiếng ngưồ. Bấy lâu nay nó sống với bần dân
ở nơi sơn lâm hẻo lánh này, ăn cỏ núi, uống nước suối, tài nó có mà không
được dùng, thật lòng bần dân cũng tiếc cho đời nó lắm ! Nay chúa công
lại cho vời nó về chốn triều đình để dùng nó xông pha chiến trận, bần dân
cũng được hả dạ vì đã làm vừa ý con quý mã và cũng bõ công nuôi nấng
tập luyện”. Lão Nông miệng nói tay trao cương cho viên quan. Con Kim-
Bông cũng dỏng hai tai gật gật cái đầu như biết mình sắp được từ giã cảnh
sơn lâm hiu quạnh, để về vùng vẫy chốn kinh thành.
Trên đường về, viên quan hết lời khen ngợi con quý mã; Kim-Bông phi
như gió, giả lại đàng sau những đồi núi, cây cỏ hỗn độn của vùng Sơn Tâỵ
Chỉ trong nửa ngày đã về đến Thăng Long.
Viên quan vào tâu với chúa Trịnh, hắn tả lại tướng phách cùng nước bay,
nước kiệu của con ngựa. Chúa Trịnh lấy làm toại nguyện, và truyền cho
các tướng tá chọn ngày mở hội đua dể kén ngựa chiến.


Một buổi sáng, trên các ngã đường, nhân dân các vùng lân cận nghe
tin, lũ lượt dổ về xem như nước chảy. Hàng nghìn ngựa tốt từ các nơi đem
về được sắp hàng tề chỉnh bên cạnh những kỵ binh nai nịt gọn gàng. Con
Kim-Bông ngơ ngác trước quang cảnh mới lạ, lòng nó rộn ràng, mắt nó
đăm đăm nhìn thẳng phía cuối đua trường như để dương oai với đồng loại,
nó nín hơi, tóp bụng, cất tiếng hí dài, lanh lảnh nghe sởn óc. Người kỵ binh
đứng bên cạnh, bổng né sang một bên, lao đao tưởng ngã. Bọn ngựa trố
mắt nhìn Kim-Bông và cũng cất tiếng hí theo
Sau ba hồi trống lệnh, các kỵ binh lên yên, ra roi, bắt đầu rời vạch. Đoàn
ngựa lồng lên trong bụi lốc mịt mù, những miếng đất bắn ra tứ phía như
mưa rào, nhân-dân reo hò vang dậỵ Chỉ trong chớp mắt, con Kim-Bông
đã vượt lên hàng đầu, vừa hí, vượt lên, chân trước khoăm lại như móc sắt,
đuôi bay như giải phướn, tưởng như chân nó không hề chạm đất. ở phía xa
người ta nhìn nó chỉ còn thấy một bóng trắng lấp lánh, oằn lên, oằn xuống
như một con rồng trắng uốn khúc. Nó bay tới phía nào là tiếng reo hò phía
ấy vang lên không ngớt. Hằng loạt ngựa thấy sức mình không sánh kịp
con Kim-Bông, bỏ dở cuộc đua, đứng dừng cả lại, hí hí nhìn theo cái bóng
trắng nhỏ dần trong bụi nắng lòa của kinh thành. Khi dứt hồi trống, con
Kim-Bông dừng lại, tai nó ù đi vì tiếng reo hò ca ngợi của xung quanh, nó
càng nức lòng, chân nó dậm xuống đất cồm cộp như muốn bay thêm hàng
Xuân Giáp Ngọ 2014
   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46