Page 256 - DacSan69
P. 256
256 Muõ Ñoû 69
(Mưa và nỗi chết ở An Lộc - Nguyễn Tiến Cung)

Nếu không phải là lính trận - và có những trải nghiêm của lính trận - khó
có thể viết ra được những câu thơ như vậy. Những người lính này đã làm
thơ để mô tả những gì mình thực sự trải qua và nói lên những cảm xúc của
mình, những cảm xúc đầy ắp tình người mà, nếu không được hấp thụ một
nền giáo dục đề cao nhân bản, khó lòng viết ra được. Họ đã viết ra được,
và viết quá hay.

Những bài thơ này còn bày tỏ - rất thường xuyên - nỗi ám ảnh cái chết
không rời từng giây từng phút, cái chết của chính họ - những người lính
trận:


“…Uống đi Khoa đời mấy thằng chung thủy
Uống đi Ngư cho chết ngất
thiên thu
Giữa đời ta không phân
biệt bạn thù
Chuyện sinh tử là chuyện
từng giây phút…”
(Khi xa Bình Tuy - Trần
Văn Sơn)

Đành rằng “cổ lai chinh
chiến kỷ nhân hồi”, lính
trận có chết cũng là chuyện
bình thường; nhưng thử
hỏi, nghĩ đến cái chết của
chính mình ai mà không
ngậm ngùi?

Hãy nghe thái độ của từng
người khi nhắc đến cái chết của chính mình.

Chuẩn Nghị, một người lính đã tử trận năm 1969, trước đó đã có linh cảm
thật buồn:

“…Anh trở về trong chiều hoang chiếu nắng
Trong hòm gỗ hoặc trên chiếc băng ca
Anh trở về nằm giữa vòng hoa
Những vòng hoa tang chan hòa nước mắt…”
Xuân Giáp Ngọ 2014
   251   252   253   254   255   256   257   258   259   260   261