Page 253 - DacSan69
P. 253
Muõ Ñoû 253

Tâm hồn nó như tâm hồn con vậy
Một kẻ nằm, kẻ đứng, xót xa không?...”
(Đêm cuối năm viết cho má - Nguyễn Dương Quang)


Và sự hoài nghi trở thành những câu hỏi:

“…Ra đi làm lính - Ừ đi lính!
Đi để xa nhà đi đến đâu?
Thiếu vắng bàn tay làm rượu ấm
Ta người kiêu bạc khóc thương đau…”
(Ba năm làm lính về Dakto - Lâm Hảo Dũng)
Là một câu hỏi về cuộc đời của chính mình:


“…Tôi nhìn tôi những phân vân
Đời trai giờ chỉ có ngần ấy sao?...”
(Phiên gác đêm - Chu Trầm Nguyên Minh)

Trong khi người lính vẫn biết những gì chờ đợi ở phía trước:

“…Bỏ đằng sau thành phố với cuộc đời
Và không biết bao nhiêu điều muốn nói
Anh ngửa mặt xin Trời cho nhận tội
Về rừng tên sắp sửa bắn ra này…”
(Khởi hành - Lữ Quỳnh)

Và cả những ngày dài sắp tới:


“…Vẫn bản đồ đút trong ngực áo
Hỏa tập chi chít băm vằm
Đời đóng khung trong những ô vuông
Và phận người một hàng tọa độ
Vẫn địa bàn đong đưa trước mặt chỉ đường…
Nhưng bắt đầu đưa chân
Thế hệ mình đã lạc…”
(Về những ngày sắp tới - Nguyễn Phan Thịnh)


Là những người lính có học - nếu không gọi là trí thức - và có tâm hồn; khi
đã vào lính, họ không thể nào thôi không làm thơ. Cái hoàn cảnh sống-chết
của họ đặc biệt quá. Những trải nghiệm của họ phong phú quá, như Chinh
Yên đã viết:


Xuân Giáp Ngọ 2014
   248   249   250   251   252   253   254   255   256   257   258