Page 250 - DacSan69
P. 250
250 Muõ Ñoû 69
Trước khi nhập ngũ, những
người lính này có thể đã là một
học sinh vừa xong trung học,
một sinh viên đã tốt nghiệp hay
dở dang đại học, một thầy giáo,
một kỹ sư hay một giáo sư khoa
bảng… Dù độc thân hay đã lập
gia đình, họ đều còn rất trẻ, đang
tuổi thanh xuân với nhiều mộng
tưởng. Họ đã làm thơ, viết văn từ
trước khi vào lính:

“…Em đâu ngờ giờ đây ta làm
lính
Ngày tháng trên lưng từng vết
đạn thù
Chút thi thơ xưa cũng đành thất
lạc
Ngó lại mình mới biết đời đã hư…”
(Thư gửi vị hôn thê không cưới được - Hoàng Lộc)


Đó là lời trần tình của một thầy giáo đã phải nhập cuộc- làm lính- đã
lỗi hẹn với người yêu của mình; vì chiến tranh nên không thể tính chuyện
“trầu cau” được.
Vì “đời đã hư”; nghĩa là:

“…Ta bây giờ chẳng còn ham sự nghiệp
Những lúc buồn tình mắt ngó hư không
Riết cũng quen đi với niềm tịch mịch
(Đứa tài hoa xưa lạc dấu muôn trùng)
(Thư gửi vị hôn thê không cưới được - Hoàng Lộc)

Đó! Cái giấc mộng sự nghiệp bình thường đã bị cắt đứt từ khi “làm
lính”. Làm lính một thời gian có khi “đứa tài hoa” kia còn biến thành một
con người khác. Đó là lúc người lính tự thấy mình xa lạ, lạc lõng khi trở
về:

“…Với màu da đen xám
Tôi ở chiến trận về…
……………………
Không còn gì nữa cả
Xuân Giáp Ngọ 2014
   245   246   247   248   249   250   251   252   253   254   255