Page 255 - DacSan69
P. 255
Muõ Ñoû 255

để phải lên tiếng biện hộ cho chính mình:

“…Ta mang súng trường tưởng săn chim săn chuột
Một đôi khi ta lỡ dại săn người
Ta biết chắc Phật Trời không chấp nhất
Không bắn người người cũng bắn ta thôi…”
(Trần tình - Nguyễn Sinh Từ)

Là những con người có lương tri, làm sao có thể dửng dưng trước những
cảnh tượng đáng sợ như thế này:

“…Khi ngã tư đưa vào nhà mỗi tối
Xác chết cong queo ruồi nhặng mọc đầy
Con đường nào dẫn em qua một buổi
Sẽ không nồng mùi máu rợn ma trơi?...”
(Viết trong cơn biến động Mậu Thân - Phan Nhự Thức)

Nếu trong ca khúc, Trịnh Công Sơn đã viết: “Mẹ vỗ tay reo mừng xác
con…” thì Phan Nhự Thức - một người lính chiến làm thơ - đã không dằn
được nỗi hờn tủi khi viết ra những câu thơ này:


“…Khi chiến thắng đã đo bằng mạng sống
Người hân hoan trên thây chết ngậm ngùi
Ta xin chém nát thân người yêu dấu
Quà xuân đây cũng góp giọt reo vui…”
(Viết trong cơn biến động Mậu Thân - Phan Nhự Thức)


Người lính mang tên Nguyễn Tiến Cung còn chứng kiến những cái chết
“đủ kiểu”:


“…Mưa đổ quanh mặt trận đầy thây người chết
Xác vắt trên kẽm gai, xác vắt cạnh hào
Xác cúi khom khô cứng, xác gầy như bệnh
Mưa trên xác chết trời chẳng chút nghẹn ngào…”


Cho nên, anh đã viết thêm:

“…Có người tình đứng nhìn người yêu chết trận
Vẻ hãi hùng còn in trên đôi mắt quầng thâm
Anh đứng giữa cơn mưa đầy tràn cảm xúc
Lòng người ở đây như biệt dạng mất tăm…”
Xuân Giáp Ngọ 2014
   250   251   252   253   254   255   256   257   258   259   260