Page 258 - DacSan69
P. 258
258 Muõ Ñoû 69
Tim với óc hỡi ơi còn chết được
Ngày lui quân xin xác gửi quê nhà…”
(Ba Thu - Ngô Đình Khoa)


Giọng thơ nghe thật hào sảng và bi hùng!

Cũng có lúc, người lính mềm lòng không dám nghĩ thêm về điều bất hạnh
này:

“…Ở làng này không ai đốt
pháo
Đêm thật buồn như bước
đông đi
Con còn có ít giờ hưu chiến
Biết đâu chừng, thôi nghĩ làm
chi…”
(Đêm cuối năm viết cho má -
Nguyễn Dương Quang)

Nguyễn Tư khi đi hành quân
qua một ngôi làng của người
con gái anh quen đã bâng
khuâng:


“…Em về dưới tỉnh hiền ngo-
an
Có người vừa mới qua làng em đây
Một mai về lại nơi này
Biết đâu người đã phơi thây chiến trường…”
(Chuyển quân đêm qua sông Đà Rằng - Nguyễn Tư)

Còn Nguyễn Văn Ngọc thì nhắc đến cái chết của mình rất thản nhiên:

“…Tạm biệt nhé xuồng máy đã tới
Tao phải đưa con cái qua sông
Nếu chưa chết, mình sẽ gặp lại
Nhậu quắc cần câu giữa phố đông…”
(Chờ xuồng qua sông tình cờ gặp bạn - Nguyễn Văn Ngọc)

Đúng là phong thái của một sĩ quan nhà nghề, đã chọn võ nghiệp thì phải
xem cái chết “nhẹ như lông hồng”! Nhẹ nhàng quá!
Xuân Giáp Ngọ 2014
   253   254   255   256   257   258   259   260   261   262   263