Page 261 - DacSan69
P. 261
Muõ Ñoû 261

họ biểu hiện tinh thần khai phóng và cái bầu không khí tự do mà
họ đã được hít thở. Những lời thơ này, nhờ đó, rất phóng khoáng
đáng yêu, như lời thơ của Chinh Yên khi so sánh hoàn cảnh của mình với
hiền sĩ Nguyễn Bỉnh Khiêm:

“…Hiền sĩ có trăng treo đầu ngõ
Để lâu lâu ngắm nghía đỡ buồn
Tôi có gì đâu ngoài súng nhỏ
Máng đầu giường chạm gió kêu khan…”
(Ứng chiến, đọc thơ Nguyễn Bỉnh Khiêm - Chinh Yên)

Và rất đơn giản như Nguyễn Văn Ngọc nói về sự may mắn còn sống sót
của mình và đồng đội:

“…Địch lúc này mở nhiều mặt trận
Cũng như mày, tao lội triền miên
Bạn cùng khóa, bao nhiêu thằng rụng
Mình còn đây chắc tại số hên?...”
(Chờ xuồng qua sông tình cờ gặp bạn - Nguyễn Văn Ngọc)

Trong địa ngục chiến tranh, người lính Huỳnh Hữu Võ ví mình như con bọ
hung, một giống loài quá hèn mọn:

“Nếu rừng Thái An đạn bom không dẫm nát
Thì rượu nếp than sẽ đốt cháy tơi bời
Anh hiên ngang như con bọ hung lửa
Xới tan tành mấy bãi cứt trâu khô…”
(Khi anh hành quân - Huỳnh Hữu Võ)

Lời thơ thật ngang tàng nhưng không ngang ngược, như thái độ sau đây
của Nguyễn Sinh Từ:

“…Ta hái hoa rừng ngỡ em chưa phụ
Ta gọi bạn bè ngỡ đứng sau lưng
Ta ném đời ta trong cơn binh lửa
Như ném cây khô đốt lá soi rừng…”
(Trần tình - Nguyễn Sinh Từ)

Cũng có giọng thơ rất hào hiệp nhưng không phách lối:

“…Lòng ta sẽ nở ngàn hoa mới
Xuân Giáp Ngọ 2014
   256   257   258   259   260   261   262   263   264   265   266