Page 266 - DacSan69
P. 266
266 Muõ Ñoû 69
Cho người miệt mài sớm nắng chiều mưa…”
(Tường trình cho em - Phạm Văn Bình)

Làm lính xa nhà là một thiệt thòi. Có lúc người lính nhớ đến người yêu
trong nỗi ngờ vực:

“…Buồn lắm em ơi nào hiểu không
Ở đây vết lệ giòng tuôn giòng
Phương kia thành phố vui bè bạn
Có nghĩ gì ta một nẻo mong?...”
(Buổi dừng quân tháng ba - Phan Nhự Thức)

Cũng có khi tình yêu lính đã nhuốm màu phản bội:

“…Ta vẫn nằm. Trên đồi gió thổi
Chim hót ban ngày, pháo dội ban đêm
Em cứ chạy theo từng mốt mới
Còn ta, uống rượu để tìm quên….”
(Nghe chim hót trên đồi 55 - Phan Xuân Sinh)

Dù vậy, người lính vẫn còn có mẹ và em để nhớ:

“Lòng nhớ mẹ phương Tây
Ý thương em chạy giặc
Xóm làng sầu khôn khuây
Đất trời thêm hiu hắt…”
(Bữa cơm ngoài chiến trường - Trần Dzạ Lữ)

Nỗi nhớ thương mẹ và em là nỗi
nhớ ngập lòng:

“…Phất phơ áo lụa trên cầu
Nắng nghiêng cổ tháp ngả màu
thời gian
Gió xao sóng nước mênh mang
Thương em nhớ mẹ ngập tràn
nhánh sông…”
(Chiều qua sông - Trần Vạn
Giã)

Còn nỗi nhớ người yêu thì luôn
Xuân Giáp Ngọ 2014
   261   262   263   264   265   266   267   268   269   270   271