Page 270 - DacSan69
P. 270
270 Muõ Ñoû 69
Cầm súng không hận thù
Dừng quân ngồi tâm sự
Lòng nao nao nhớ nhà…”
(Lá xanh hồn du mục - Lâm Chương)

Còn Nguyễn Dương Quang thì nói về chính mình:


“…Cỏ biết không ta không lòng thù hận
Lũ chúng ta một thuở thế thôi
Ngày mai cỏ sẽ thành đồng lúa
Cỏ sẽ thấy người nắm tay người…”
(Đêm kích dưới chân đồi Pá - Nguyễn Dương Quang)


Thật là những câu thơ đẹp - cái đẹp của tình người.

Khi ngồi uống rượu với địch quân, Phan Xuân Sinh đã nói:

“…Ta cũng có người yêu nhỏ dại
Mỏi mắt trông chờ song cửa quê nhà
Chuyện sống chết căn bệnh trầm kha
Đâu dễ gì thoát vòng sinh mệnh
Những thằng lính thời nay không mang thù hận
Bạn hay thù chẳng có một lằn ranh
Thôi hãy uống. Mọi chuyện bỏ lại sau…”

Và anh kêu gọi:


“…Uống với bạn hôm nay ta phải uống thật say
Để không còn phải nhìn nhau hận thù ngun ngút…”
(Uống rượu với người lính Bắc phương- Phan Xuân Sinh)

Ở trường Sĩ quan nơi đã đào tạo họ (đây là Trường Sĩ Quan Trừ Bị Thủ
Đức hay Trường Bộ Binh hoặc trường HSQ Đồng Đế), cũng có những giờ
học môn chiến tranh chính trị. Những bài học đó chỉ dạy sơ lược cho họ
về chủ nghĩa CS, một thứ mà trên lý thuyết lẫn thực tiễn, chắc hẳn là họ đã
thấy (với lương tri của họ) đầy phi lý và quái gở. Họ không thích “những
thứ đó”, thế thôi. Hãy nghe Nguyễn Dương Quang tâm sự:

“…Có kẻ dạy ta về chủ nghĩa
Ta nghe mà có hiểu gì đâu
Chỉ biết xót xa rừng tít biển
Xuân Giáp Ngọ 2014
   265   266   267   268   269   270   271   272   273   274   275