Page 265 - DacSan69
P. 265
Muõ Ñoû 265

Đời lính chiến là buồn, khi phải đi đến những vùng đất lạ để chiến
đấu… mang theo hình ảnh quê nhà, gia đình, vợ con, bè bạn, người
yêu… mà sự gặp lại có khi chỉ là mơ ước. Những nỗi nhớ thương này có
lúc là một ngậm ngùi:

“…Rồi cũng mình anh ngùi thương kỷ niệm
Giận ngày xưa quên tính chuyện ngày về
Khi dong ruổi với trăm lần lỡ vận
Bỗng nghe thèm tắm lại nước sông quê…”
(Lại một mùa xuân viễn xứ - Hoàng Lộc)

Có lúc rất nao lòng:


“…Ta cũng có mẹ già mòn mỏi đợi
Những mùa xuân biền biệt bóng ta về
Tóc mẹ trắng đã bao chiều sương khói
Mắt đìu hiu sầu mấy dặm sơn khê…”
(Chén rượu chiều ba mươi - Huỳnh Kim Sơn)

Nỗi buồn nhớ quê nhà và mẹ của Lâm Hảo Dũng rất giản dị:


“…Thương mẹ ngày xưa muốn bỏ đời
Nhớ gian nhà lá đám mồng tơi
Nhớ sân giậu cũ chùm hoa bí
Và mẫu vườn xanh ổi chín mùi…”
(Ba năm làm lính về Dakto - Lâm Hảo Dũng)


Người lính cũng biết ở quê nhà những người thân yêu vẫn từng ngày nhớ
thương và chờ mong họ trở về:


“…Thôi, má ngủ đêm nay ngon giấc
Con ngồi đưa chiếc võng rách quê nhà
Đạn vòng cầu đừng đi trong đêm tối
Lệ sẽ đầy giấc má nhớ con xa…”
(Đêm cuối năm viết cho má - Nguyễn Dương Quang)


Và từng đêm nguyện cầu cho họ được bình yên:

“…Bây giờ đã tháng tư trời mây vào hạ
Mẹ chắc đang sửa soạn đi lễ chùa
Và em nguyện cầu cho anh mỗi tối
Xuân Giáp Ngọ 2014
   260   261   262   263   264   265   266   267   268   269   270