Page 249 - DacSan69
P. 249
Muõ Ñoû 249

Đây không phải là một tuyển tập đầy đủ những bài thơ chiến
đấu của những tác giả nổi tiếng hoặc vô danh của quân đội miền
Nam. Đây chỉ là một sưu tầm nhỏ của một độc giả bình thường, một người
lính đọc những bài thơ của lính. (Trích Lời Mở Đầu tập thơ)

Thơ lính chiến miền Nam gồm một số bài thơ của lính tác chiến
QLVNCH. Họ là những người mà trong cuộc chiến đã phải mang vác
những hành trang của người đi đánh trận: ba-lô, nón sắt, súng dài, súng
ngắn, bản đồ, địa bàn… Họ có thể là một người lính đóng quân ở một tiền
đồn xa xôi, ở một căn cứ hỏa lực, hoặc ngày ngày lặn lội hành quân trên
khắp nẻo đường quê hương Việt Nam khốn khổ.

Họ không phải là lính thành phố, hoặc quan văn phòng… Họ phải đi xa
nhà, xa những thành phố, xa những tiện nghi và thú vui… Họ đi để chiến
đấu, đổ máu và chết… ở những miền đất xa xôi, lạ lẫm dọc chiều dài đất
nước.

Hãy nghe nỗi buồn xa nhà của một người lính:
“... Đèn xanh thành phố xa trông
Hoang vu anh đứng mà lòng chiêm bao
Mưa rừng tiếng lá xôn xao
Tay ôm súng lạnh buồn sao là buồn!...”
(Đêm mưa hành quân - Bùi Khiết)


Và nỗi nhớ người yêu của một tác giả có bút hiệu là Dã Nhân:

“…Những lúc ngồi buồn trên chiến đỉnh
Nắng lên ta thấy nhớ trong lòng
Người yêu tóc xõa tình lưu xứ
Biền biệt chiều xưa mưa trắng sông...”
(Uống rượu với Duyên ở Thạnh Phú Đông - Dã Nhân)

Với người lính trẻ, độc thân như Nguyễn Văn Ngọc, là chút bâng
khuâng nghĩ đến người yêu cũ khi dừng chân, ngồi nghỉ trong một quán
cóc ven đường:


“…Phố nhỏ đìu hiu buồn như thể
Cô hàng, đôi mắt ướt, xa xăm
Cũng tóc xõa vai cho ta nhớ
Người yêu xưa giờ đã mù tăm...”
(Viết trên đường chuyển quân - Nguyễn Văn Ngọc)
Xuân Giáp Ngọ 2014
   244   245   246   247   248   249   250   251   252   253   254