Page 90 - MuDo67
P. 90


- thì ai cũng vậy thôi mà … anh nhận lời anh Hồ Tường rồi … chốc
nữa anh Hồ Tường dẫn mấy người kia đến ! …
thiên địa ơi!... tôi tưởng có một bà ở chung phòng với tôi cho có bạn! té ra
toàn là đực rựa hết !!!... tôi nghĩ đến anh Hồ Tường liền hỏi nhà tôi
- Bố ! … anh Hồ Tường có đem chị Đào theo không ?
- Không ! có chị Đào nữa thì em có bạn rồi …
Tôi thất vọng tràn trề!... nhìn cái giường và hỏi chồng tôi !
- chỉ có một cái giường mà tới ba người thì … làm sao !
- có sao đâu ! chồng chất lên nhau … hihi!... miễn sao có chỗ ngủ là
được !..… em thông cảm, các anh ấy đến muộn nên hết phòng rồi …
- em không sao … nhưng mà … chỉ có một cái giường …
- các ông ấy tự giải quyết mà em … lo gì !...
không còn cách nào khác, đành chịu vậy thôi … nhưng dù sao cũng có anh
Hồ Tường là bạn thân của nhà tôi nên cũng đỡ ngượng !... vừa đúng lúc
anh Hồ Tường và hai người nữa ào vào phòng như cơn gió lốc! sau khi
chào hỏi và phân chia nhau …” chỗ ngủ “ lại cuốn nhau đi mất !!... tôi cứ
ngồi nguyên một chỗ như tượng đá rồi ngẩn người khi họ cuốn nhau đi !...
- Họ đi đâu hết rồi ?...
- nhậu chứ đi đâu ?
- bao giờ thì về ?
nhà tôi quay lại nhìn tôi ánh mắt như trách móc :
- bao giờ cái mặt của em không làm cho họ ngại ngùng… em làm
sao thế ?
- em đâu có sao !... tại chưa bao giờ gặp phải trường hợp này nên
em hơi bị …
- không có gì đâu, em đừng ngại, các anh ấy cũng giống như anh
mấy năm trước bị kẹt nên cứ tìm nhau … ngủ nhờ ! bọn anh quen rồi !
- Ok ! em đi tắm đây … không có chốc nữa các ông ấy về lại kẹt !
ừ ! phải đấy, tắm xong rồi đi ngủ đi !
Tôi chợp mắt được đến khoảng nửa đêm, ông gìa Vy và ND/Khải Hô về
tới, hai người ngủ giường bên cạnh, tôi đang lơ mơ bỗng nghe những tiếng
động khác thường thật khủng khiếp! choàng mở to mắt tỉnh cả người tôi
định thần và nghe được đủ mọi âm thanh của xe cộ đông đảo, của xưởng
cưa gỗ, của những chiếc phản lực cơ … hòa tấu chung một bản kích động
cực kỳ hỗn loạn ! … bỗng một cánh tay của chồng tôi đưa sang ôm ngang
người, tiếng anh thì thầm :
- ngủ đi … anh Vy và thằng Khải nó ngáy quá trời … anh cũng
không ngủ được !
tôi kéo cái mền mỏng trùm kín cả đầu hy vọng bớt nghe những tiếng động
cơ gầm rú kinh hoàng kia!... nhưng vô hiệu!... tôi nghĩ … tôi đang bị quả
báo !... tôi quay mặt vào vách tường khi tiếng thổi sáo của ai đó hòa lẫn
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95