Page 93 - MuDo67
P. 93


và bác sỹ Tiến cho toa thuốc mới, hiệu lực thần tốc hơn … thuốc của dược
sỹ Anna mới sáng chế chuyên trị …” bệnh 6 giờ “cho các ông , đã được
dược sĩ Anna cho anh Cơ thử qua!!!... những trận cười nghiêng ngả và
những chuyện tiếu lâm ngày càng sôi động hơn, dược sỹ Anna, phu nhân
của anh Cơ, cũng là một cây chuyện tiếu lâm …thật bất ngờ!!... Đại sư tỷ
- Tếu -… mãi cho đến lúc niên trưởng Lương, bác sỹ Tiến cùng những anh
chị khác rút đi thì cũng đã tới giờ ăn trưa, chúng tôi muốn đi ăn cơm Việt
Nam nhưng chẳng biết chỗ nào, anh Minh và anh Hiếu bàn đi đến King
– Restaurant, có sẵn địa chỉ trong thiệp mời của đêm Hoa Dù Hội Ngộ …
chúng tôi lấy xe đi … nhưng không dễ gì tìm được ngay, cũng phải lạc tới
lạc lui dăm lần, bẩy lượt mới đến được …mấy anh em ăn cơm xong, trở
về khách sạn nghỉ ngơi và chuẩn bị cho buổi tối nay … về đến phòng lại
được tin động trời khác … đêm hôm qua các anh họp nhau nhậu ở bên anh
chị Cơ, nói chuyện to tiếng suốt cả đêm làm phiền sự nghỉ ngơi của những
khách trọ sát bên nên họ gọi cảnh sát, cũng may các anh đã giải tán kịp thời
và không gây ồn ào gì nữa cả !... chuyện cũng không có gì nhưng cũng
làm mọi người lo lắng cho các anh !... nhưng mỗi năm chỉ có một lần gặp
nhau chẳng ai muốn phí bỏ thời gian đang sống bên nhau quá ít, mỗi năm
quân số mũ đỏ lại hao đi, bốc hơi bay đi, nhưng lại không có … quân số bổ
xung !... không refll được ! cho nên các huynh phải cẩn thận giữ gìn sức
khoẻ nhé !... anh Minh ốm bảo như vậy !... phòng vắng, các ông kéo nhau
đi đâu hết, nhà tôi cũng đi tìm mấy anh bạn, tôi nằm nghỉ cố chợp mắt tìm
giấc ngủ, chuông điện thoại reo, anh Việt gọi báo tin anh bịnh thình lình
không đi được, tôi nghiệp “ cháu ngoan bác Hồ “ mua vé máy bay trước cả
tháng cuối cùng ngã bịnh đúng thời điểm lên máy bay, nên bị mất toi nửa
cái vé !... anh làm vợ chồng tôi cũng lo lắng cho sức khoẻ của anh … đang
nói chuyện với anh Việt thì anh Hồ Tường về phòng, anh nằm nghỉ nên tôi
phải nói chuyện nhỏ tiếng, tôi biết anh mệt vì cả mấy đêm anh không ngủ,
nhà tôi cũng về tới để đón tôi, ông gìa Y và ND/Khải cũng về phòng, chuẩn
bị để đi dự đêm Hoa Dù Hội Ngộ! … ND/Khải nói với tôi vợ chồng anh Lê
Thơm gửi lời thăm , cám ơn Khải … tôi nhớ đến Hiền, chẳng biết bao giờ
mới gặp lại ?... chúng tôi cùng kẻ trưóc người sau xuống dưới, mọi người
nhộn nhịp, tôi bước ra ngoài gặp nhiều người đang đứng chờ xe đón đi,
anh Lương kéo tôi đến chụp hình chung với các anh để làm kỷ niệm, một
tấm hình lưu niệm có Niên trưởng Nguyễn thu Lương, Bác Sỹ Lê Quang
Tiến, anh Minh ốm và chồng tôi, được đứng bên cạnh các anh, tôi thấy
mình như đứng trong bức tường kiên cố được che chở, bảo bọc an toàn, tôi
chẳng còn sợ gì “ ai “ nếu “phía bên kia “ mà có phản pháo tấn công tôi thì
tôi cũng sẵn sàng đối phó! sẵn sàng chấp nhận !.
Bàn của chi hội North Dakota nằm sát góc phiá trong, dễ quan sát tứ phía,
nhưng tôi phải đi lòng vòng thì mới thu thập tin tức được, kẹt quá,
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98