Page 95 - MuDo67
P. 95


thưởng cho mình mới được … mũi tôi phồng lên sung sướng! nhìn mấy bà
đang xúm xít nhau cười nói ồn ào vì một chuyện gì có vẻ … không bình
thường !… bỗng một chị chạy về phía tôi vừa nói vừa chỉ vào một anh mặc
áo hoa dù mà quần thì cộc kệch đến đầu gối, mầu cháo lòng !!???...
- Chị ơi !... viết hộ cho em một bài về cái ông bị …. mất quần này !...
- ouch !...
tôi kêu lên một tiếng như vừa bị chị bất ngờ đấm cho một quả xẹp mũi !
nổ đom đóm mắt … thế là thế nào ?!!... cái bà chị này … tôi chưa biết chị
là ai mà tại sao chị lại biết rõ tôi đang làm gì ?!!... thiên địa ơi!.. thế là tôi
bị lộ mặt từ lúc nào rồi mà không biết?!... vẫn cứ tưởng chẳng ai biết mình
đang rình người ta!... “ quê” hết chỗ nói, muốn độn thổ luôn! Tôi phát cáu
không biết là anh nào đã “ chỉ điểm” cho mấy bà chị biết tôi đang làm tình
báo để tôi bị phát hiện một cách bất ngờ như thế này, tức quá, tôi trút hết
lên bà chị vừa phát hiện ra tôi :
- Vậy chứ chị nào lấy mất quần của anh ấy ?!!
Sau câu hỏi bang bổ của tôi, bà chị chạy mất !... tôi vẫn còn tức, chị chạy đi
đâu? chị chắc chắn là … phu nhân của Ông Mất Quần này … phải cho tôi
biết rõ nguồn cơn thì mới viết được chứ !... mà các ông này tại sao lại …kỳ
cục quá vậy ?!.. sáng hôm qua một ông lội xuống hồ tắm mất cái quần …
bên trong?!... sáng hôm nay lại một ông … mất cái quần bên ngoài !... thế
là thế nào ?!.. tôi cũng chịu thua luôn ! sẵn máy hình trên tay tôi chụp luôn
ông anh … mất quần này để làm tài liệu nộp báo cáo cho Thủ Tướng Đồng
biết ông anh này đi nhậu say đến nỗi …mất cả quần lúc nào không biết!...
mất ở đâu cũng chẳng hay !?... cơn tức tạm nguôi nhưng bây giờ thì tôi có
cảm giác như hàng trăm con mắt đang chĩa vào tôi … tôi đi, đứng, nằm,
ngồi đều bị thiên hạ kiểm soát mà không biết!... tôi hết còn bí mật nằm
vùng đánh lén người ta, mà còn bị người ta …đấm cho một quả muốn xẹp
mũi luôn!... Chán thật! tôi chẳng còn hứng thú gì đi làm … quân du kích
nữa! bây giờ lộ diện rồi !... mà có lẽ bị lộ từ lâu rồi, từ nay tôi không còn
trốn chui trốn nhủi, nhưng như vậy lại … không vui!... không đánh lén
được các chị nữa! … nhưng tôi sẽ có cách khác! …. và sau khi chụp hình
chung, các anh đi họp còn chúng tôi lên xe đi du ngoạn trên núi … đánh
bài !... chúng tôi chen nhau ngồi cho đủ chỗ, trên đường đi và về các chị kể
chuyện rồi hát cho nhau nghe, rất vui, và rất là thân mật, chị Ruân hát bài
“Ai ra xứ Huế “để bác tài không buồn ngủ, nhưng bị phản đối vì giọng ca
quá truyền cảm trong một bài hát “hò xứ Huế” của sông Hương, núi Ngự
làm cho mọi người ngáp … liên hoàn !.. ngáp hay lây!.. thế là chị chuyển
qua hát bài khác, một chị dậy chúng tôi hát toàn những bài hát của trẻ con,
tôi nghĩ bà chị này chắc là cô giáo dậy ở các vườn trẻ !... ở đây toàn là bà
nội, bà ngoại trẻ con thôi bà chị ơi!... lên núi đánh bài… chỉ có hai người
thắng, còn lại đều thua gần cháy túi hết!... tôi không biết chơi
   90   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100