Page 98 - MuDo67
P. 98


nước ở các bàn khác đem cho tôi, thế là bàn tiệc của tôi có đầy đủ nước
uống !... tôi lại phàn nàn sao bàn tôi không có … bia để nhậu ? anh Khanh
chạy đi vác về năm, sáu chai bia … tôi với chị Dung uống hai chai mà
không biết rằng anh Khanh phải đi mua !... nhưng thật là vui, tôi đã dỗ
được chị Dung không khóc nữa,tôi nói với chị hôm nay là ngày vui của các
anh ấy, mỗi năm chỉ gặp nhau một lần nên để cho họ được vui trọn vẹn với
nhau, bây giờ thì chị đang rất vui nhưng không bảo đảm khi về đến nhà thì
anh Khanh có bị …Lệnh Xé Xác !! không ?!!!. trong khi chúng tôi đang
vui thì có một anh đến nói chuyện gì với chồng tôi có vẻ gay cấn lắm …
hình như nhà tôi đang giận, tôi hơi hoảng nhìn quanh thấy anh Hiếu ngồi
gần đó, tôi đến bên anh Hiếu nói nhỏ có người đang gây chuyện ở đây,
anh Hiếu đến và can thiệp, anh chàng kiếm chuyện kia nói với tôi là anh
chỉ muốn xác minh một chuyện, về một người ?!!... anh bạn ơi, muốn xác
minh người nào thì cứ đến ngay trước mặt người ta mà hỏi, sao lại đi hỏi
người khác ? kẻ nào dám cả gan “ nằm vùng “ trong gia đình Mũ Đỏ cũng
sẽ bị người nhà mình “đấm “ cho xẹp mũi !!... giống như tôi đã bị một chị
bắt ngay tại trận, không chạy thoát được! hơn nữa các anh đều là người
Wichita thì dể tìm hiểu nhau hơn là đi hỏi người khác! hình như vợ chồng
tôi đã mắc nợ chi hội Wichita từ kiếp nào rồi vậy ?!...
Anh Dương đến với một đóa hoa hồng đưa cho nhà tôi rồi làm đạo diễn,
các anh chụp hình, quậy ồn ào một góc thính phòng… chúng tôi đóng
phim hay đến độ con dâu tôi nhìn thấy hình phải kêu trời và nói “ bố mẹ
là một cặp tình nhân vĩ đại nhất “ !... chương trình chuyển sang phần nhạc
khiêu vũ cho quan khách tham dự, chúng tôi ra về gần hết chỉ còn một ít
các anh ở lại nhậu với nhau, vợ chồng tôi theo anh Hiếu và ND/Trung đi
nhờ xe của anh bạn mà tôi không biết tên … về đến khách sạn, chia tay
nhau ai về phòng nấy, nhà tôi rất vui nhưng có vẻ mệt, tôi lo ngày mai anh
phải lái xe cả mười mấy tiếng đồng hồ, chẳng biết có đi nổi hay không ?
tôi hỏi anh :
- Ngày mai mình về, anh lái xe có được không ? hay là mình ở lại
thêm một ngày nghỉ ngơi cho khỏe rồi hôm sau về ?
- Không sao .. đừng lo, anh lái xe được mà,
- vậy thì đi ngủ sớm đi, giờ này mấy người kia chưa về, mình nhắm
mắt ngủ được một lúc cũng khỏe mà …
- Ừ … em đi tắm rồi đi ngủ đi, anh đi kiếm ly café …
Tôi biết đến giờ ghiền café của anh rồi nên để anh đi, tôi đi tắm và tìm một
giấc ngủ vội, rồi cũng thức giấc lúc nửa đêm về sáng, nằm nghe những
tiếng ngáy vang trong đêm, âu cũng là một kỷ niệm khó quên trong đời,
một kỷ niệm … thấy ghét!. Nhưng cũng thật thân thương … khó tả !...
Sáng chủ nhật,tôi chuẩn bị thu dọn hành lý mang xuống xe, gặp
anh Quyền, mấy anh em ngồi nói chuyện với nhau trước khi chia tay, tôi
   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103