Page 96 - MuDo67
P. 96


kéo máy nhưng cũng thích đi xem các chị chơi cho vui, sau đó chúng tôi có
một bữa ăn trưa tại đây mà ban tổ chức đã chuẩn bị trước để tiếp đãi chúng
tôi, loanh quanh một lúc thì cũng tới giờ lên xe về, mọi người lại … đường
trường xa…. chúng tôi xuống núi ra về để chuẩn bị dự buổi Đại Hội chính
thức tối nay … xe đưa tất cả mọi người về lại khách sạn, một chị theo tôi
về phòng tôi vì ông xã của chị giữ chìa khóa phòng và đang họp nên chị
không về phòng của chị được, hai chị em cùng thay áo quần, chị nằm nghỉ
một lúc thì anh Hồ Tường về, anh đưa cho tôi hai hộp cơm và hỏi tôi :
- Sinh đâu ? anh mang về cho hai người hai hộp cơm này, em có đói thì
ăn đi …
Tôi nhận hai hộp cơm mà cảm động vô cùng, tôi nhận được tình cảm từ nơi
các anh các chị như đang sống chung dưới một mái nhà, tôi nói với anh:
- Em chưa đói, bọn em vừa mới ăn ở trên núi, để lúc nào đói thì em
sẽ ăn….
trong khi đó ông già Vy và ND/Khải cũng về để chuẩn bị cho buổi tối
hôm nay, nhà tôi gọi, nhắc tôi nhớ đi xuống dưới có xe đang đợi để đón đi,
anh Hồ Tường, tôi và chị bạn đi trước, chúng tôi được xe đưa trở lại Air &
Space Museum, các anh đã có mặt ở đây, nhà tôi đón tôi vào tìm chỗ và trở
ra chờ đón anh chị Vương, bàn ghế đã được sắp xếp, bàn của chi hội North
Dakota bây giờ có tới 4 người, ngoài vợ chồng tôi còn có anh chị Vương,
hai người khách mời của chúng tôi, còn có thêm hai người của chi hội
Wichita trên list, nhưng chưa thấy người nào của Wichita tới, các anh chạy
quanh tìm bạn !. bỗng có những tiếng ồn ào không mấy vui từ phía bàn bên
kia, một chị đang giận dữ vì bị … đoạt mất chỗ ngồi !!... chị bị đẩy đến
bàn của chúng tôi , tôi kéo ghế mời chị ngồi bên cạnh tôi, chị không ngồi
mà phân trần là chỗ của chị ngồi trước ở bàn bên kia nhưng những người
đến sau lại đuổi chị đi để chiếm chỗ, vừa nói chị vừa khóc làm cho tôi phát
hoảng, tôi nói với chị ngồi ở đâu cũng thế thôi, miễn là có chỗ cho mình
ngồi là được rồi, nhưng chị nói không thích ngồi ở một chỗ khuất như thế
này !!. rồi chị quay sang vừa khóc vừa đay nghiến anh Khanh,chồng chị,
thuộc TĐ/1/ND trước kia !…
- ảnh chẳng làm gì được hết … ở nhà là … chi..i..e.. ê..t với em….
Tôi phải quay mặt đi vì không nhịn cười được, nhà tôi hỏi chị, ai bảo chị
sang bàn này? chị Dung, vợ anh Khanh nói là một anh, người ở chi hội
Wichita !... thế là người nhà thì nói chuyện với nhau… hỏi ra thì lại đúng là
một nhóm người của vợ chồng anh Phạm Liệu , anh Liệu đã cùng với nhà
tôi, tuần trước mới gửi một chút tiền về Việt Nam cho các anh em ở bên
đó nhân mùa Lễ Vu Lan đi làm lễ cầu siêu cho vong linh những anh em đã
tử trận ở Khánh Dương gồm các TĐ/ 2, 5. 6 và TĐ pháo binh tại mặt trận
Khánh Dương năm xưa ! nhóm người của anh chị Pham Liệu đến ngồi vào
   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101