Page 86 - MuDo67
P. 86


vừa hát hai bài tù ca, tôi nghĩ chắc nhà tôi cũng quen biết với người này!
nhà tôi nói với anh Lạc ý định của tôi và xin anh cho bước qua phía người
vừa hát xong hai bản nhạc tù ca, anh Lạc hỏi lại tôi :
- em muốn làm quen với ai ?
- Dạ ! em muốn làm quen với anh vừa mới hát hai bài Tù Ca !
- A ! Quyền hả ? …
vừa nghe tiếng …” Quyền “ tôi giật mình, hoảng hồn một thoáng rất
nhanh … Ai đây ? không lẽ là ông Bùi Quyền ?!!!... tiếng anh Lạc gọi tiếp :
- Quyền ơi ! bước qua ngồi bên này !
Sau khi anh Lạc giới thiệu xong tôi mới biết rằng người tôi muốn làm quen
để xin hai bản nhạc chính là ông Bùi Quyền !... một con người đởm lược
từng đã một thời gây giông bão kinh hoàng cho giặc cộng trong những
ngày khói lửa đao binh, anh Quyền có người con trai đậu Thủ Khoa
Không Quân của Navy, và đòi Tổng Thống Bush can thiệp phía chính
quyền cộng sản Việt Nam để đem anh ra khỏi nhà tù cộng sản qua dự ngày
lễ ra trường của cháu, câu chuyện này hầu như tất cả mọi người Việt Nam
đều được nghe qua … Hổ phụ sanh Hổ tử !!!... tôi đang vuốt râu hùm ! …
tôi cứ đứng ngẩn người trong khi anh Quyền đã bước sang phía chúng tôi
ngồi cạnh anh Lạc, anh Lạc đứng lên nhường chỗ và bảo tôi ngồi xuống
nói chuyện với anh Quyền; nhà tôi cúi xuống nói :
- nhà em nghe anh hát nhạc Tù Ca, cô ấy muốn đến xin anh hai bài
hát anh vừa mới hát …
- À !
Anh Quyền ngước nhìn tôi trong khi tôi vẫn còn đứng như trời trồng! nhà
tôi kéo tôi ngồi xuống, có chồng tôi bên cạnh tôi có can đảm để nói với
anh :
- tại lúc nẫy em nghe anh hát nhạc Tù Ca rất lạ, và hay quá nên em
muốn xin anh cho em hai bản nhạc đó thôi !
- được … tôi có rất nhiều nhạc tù ca, để tôi sẽ gửi cho chị …
- Dạ .. em cám ơn anh … nhưng .. có phải những bản Tù Ca này là
của Xuân Điềm không anh ?
- Ồ … không !... không phải nhạc của Xuân Điềm! … đây chính là
nhạc Tù của những người Tù viết ra, là những vần thơ được viết từ trái tim
của họ, từ trong những hoàn cảnh của những người tù … không phải là
nhạc của những người viết hộ !... đây này … tôi hát cho chị nghe những
câu thơ nói lên tâm sự … thật sự của những người tù đã được phổ thành
nhạc đây …
Anh cất tiếng hát nho nhỏ cho tôi nghe, những giòng tâm sự thẫm buồn
đến rơi nước mắt … tôi nghe những uẩn ức như chìm ngập vào giòng đời
của những con người không còn chỗ nương thân ! những khổ đau chai đá
trên từng ngày tháng in hằn những vết tích đau thương, như cuộc đời đã
   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91