Page 84 - MuDo67
P. 84


nhân từ phi trường về khách sạn rồi đến dinh cơ của Thủ Tướng hoặc đến
tư gia của anh Đặng Y ..( tự … i-cờ-zếch, anh Lạc bảo thế )… để cùng
nhau họp mặt, trong số những người tình nguyện có các anh ở những binh
chủng khác và các cháu, con của anh Đồng ! từ sáng sớm cho đến bây giờ
đã di chuyển gần 70 chuyến xe và từ bây giờ là 9 giờ tối những người tình
nguyện đi đón vẫn chạy như con thoi ở phi trường để chờ đón các gia đình
Mũ Đỏ đến muộn, mười một giờ (11h) đêm nay vẫn còn một chuyến của
một anh bị delay đến trễ !... bận rộn như vậy mà anh Đồng và anh Đặng
văn Y -cờ-zếch “ ( anh Lạc bảo vậy ) vẫn tổ chức được buổi họp mặt đãi
anh em tại tư gia thật là quá vui và quá hết lòng ! tôi còn đang mải thưởng
thức mấy quả nhãn thì các chị các anh từ từ … lặn đâu mất hết ! chỉ có chị
Khen rủ đến nhà anh Y chơi, chị nói ở bên đó vui lắm, tôi cũng ham vui
nên vội đi tìm ông xã tôi, khi quay vào thì không tìm ra chị nữa ! … tôi
đến ngồi bên cạnh chị Tiến, chị Kim đang quảng cáo các loại mỹ phẩm gì
đó … nghe tiếng hát của chồng tôi trong nhạc phẩm… Niệm khúc cuối !...
bản nhạc tôi rất yêu thích, đi xuống bếp nhìn về phía giàn nhạc nơi chồng
tôi đang nghêu ngao, ông già đầu bạc thấy tôi, ông đưa tay vẫy , nhưng
tôi còn phải lấy bát chén cho anh Hiếu ở Calif. và vài người nữa vì anh
đến trễ, khi nhà tôi dứt tiếng hát, anh Trần Công Hạnh đã lớn tiếng nói :
anh phải cho bà xã biết kỳ này Sinh hát hay hơn bà xã của anh rồi đấy !...
hôm nay anh Hạnh không đem theo …“ tiếng hát để đời “… là một thiếu
sót trầm trọng … hy vọng kỳ tới sẽ có chị Hạnh !... tôi rủ ông xã tôi qua
nhà anh Y chơi, chúng tôi lén ra ngoài, đang đứng lơ ngơ thì ông chủ nhà
bước ra mời trở vào tiếp tục cuộc vui !... còn nhiều người đang đến đây …
ngay khi đó có hai chiếc xe đang đậu lại, những người trên xe đang bước
xuống, mọi người chào hỏi và mời nhau vào nhà, tôi ngồi trên bậc thềm
nhà cạnh chị Tiến để xem niên trưởng Lương đang khuyến khích bác sĩ
Tiến mở ngay một phòng mạch di động, lộ thiên chữa bịnh đau chân cho
một anh bị ngã thế nào mà sưng bắp chân cả tháng nay đi đứng khó khăn,
Bác sĩ Tiến nắn bóp bắp chân của bịnh nhân rồi tuyên bố … phải mổ!...
càng sớm càng tốt để lâu sợ bị tật, bác sĩ Tiến hỏi nhà văn Phan Hội Yên
mượn dao kéo để mổ cho bịnh nhân ngay tại chỗ !... anh kia sợ hoảng vía
vội vàng nhổm dậy kêu hết đau rồi và lê cái chân khấp khểnh đi như chạy
trốn !!... niên trưởng Lương khen bác sĩ Tiến rất mát tay, chữa bịnh rất giỏi
ai có bịnh gì cứ đến đây! mọi người …chuồn hết !!... bác sĩ Tiến cho bịnh
nhân đau chân kia biết rằng anh phải đi khám để chữa trị ngay, không nên
kéo dài thời gian vì các mạch máu có thể bị đông cứng lại sẽ phải mổ!!!...
tôi không thể tưởng tượng được anh Lương và anh Tiến lại vui nhộn, hài
hước đến như vậy, và cũng rất chân tình !... tôi thầm mong các anh luôn
mạnh khỏe để chị em chúng tôi được hàng năm ngồi gần bên nhau như
đêm nay … tôi hỏi nhỏ chị Tiến :
   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89