Page 87 - MuDo67
P. 87


mất!! … tôi nghe như
những mảnh vỡ sắc
nhọn, những gai
góc rơi vãi trên mặt
đất để người tử tù
dẫm lên khi ra pháp
trường ….Tôi cảm
nhận được một sự
vô thường đang từ từ
hoán chuyển không
gian và thời gian
quanh tôi đưa về một
thời sụp đổ !... một
cõi hoang vu !... có những lúc anh lim dim đôi mắt như để nhớ những vần
thơ, những tiết tấu của những bản nhạc …tôi cứ luôn hỏi anh những điều
tôi chưa được biết …và chẳng biết từ lúc nào tâm hồn tôi như hoà lẫn vào
những giòng thơ Tù anh đang hát … trong những lúc anh Quyền lặng im
để nhớ lại những vần thơ thì có một anh lên ngâm thơ … nhà tôi cho tôi
biết đó là Niên TrưởngSông Lô ! .. tôi lắng nghe anh Lô đang ngâm nga
những vần thơ của một thời xa xưa… thơ của Thế Lữ !... đã đi vào văn học
sử của miền Nam Việt Nam ! không phải thơ của những tác gỉa sau này …
anh Lô ngâm thơ chẳng có vần điệu gì, nhưng vẫn có sức thu hút và làm
ngạc nhiên rất nhiều người … không ai tin rằng đó là Sông Lô kiêu hùng
của mặt trận Chu Pao ngày nào !!…là Đích thân của họ ! đã từng hét ra
lửa ngoài chiến trường năm xưa!... ngay cả chồng tôi cũng rất ngạc nhiên
đến ngẩn người… sau đó anh Lô bước đến ngồi bên cạnh tôi và anh nói
như tâm sự :
- Anh thích những thể loại thơ này! Anh thích thơ của Thế Lữ !
Tôi cũng rất thích thơ của Thế Lữ, ngày xưa, khi còn đi học, ở lứa tuổi
chúng tôi chẳng mấy ai không thuộc những bài thơ này; tôi nói với anh :
- Anh ngâm những bài thơ em cũng thích, những bài thơ hồi còn
nhỏ em cũng rất mê và thường hay chép lại !
- Anh không “ ngâm” thơ …. không phải là anh ngâm thơ, mà là
anh đọc thơ …
Anh Lô cải chính rằng anh đang “đọc” thơ, chứ không phải là anh “ ngâm
“ thơ, tôi mỉm cười nói với anh :
- Vâng ! anh ngâm thơ hay đọc những bài thơ đó em vẫn thấy hay,
những bài thơ làm cho người ta nhớ đến những kỷ niệm ngày xưa, thời em
còn đi học …
- Ừ! … anh thích những bài thơ của Thế Lữ và anh thích nhạc của
Phạm-Duy !...
   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91   92