Page 195 - MuDo67
P. 195


không xử dụng lựu đạn, vì thời nổ không đủ nhanh và chính xác, địch có
thể chụp, ném lại, gây khó khăn cho đơn vị đột kích. Mỗi người chỉ đeo
ba trái làm quà xuân cho những người khách không mời mà đến, hai mươi
băng đạn, hai bịch gạo sấy, bi đông nước và poncho. Thời điểm được
quyết định vào đúng rạng sáng ba mươi

Mọi việc chuẩn bị coi như hoàn tất, đêm trước khi lên đường, tôi ngồi
với Ðằng, nhiệm vụ đã rõ ràng cho mỗi một người theo vị trí và trách
nhiệm trong đơn vị. Tôi chẳng giao thêm gánh nặng nào cho Ðằng, nhưng
sao vẫn cứ băn khoăn bứt rứt. Khi tôi về trung đội thì Ðằng đã ở đó, tiểu
đội khinh binh gồm tám người kể cả Ðằng luôn luôn đứng trước mọi hiểm
nguy trên tất cả mặt trận. Và tôi, trung đội trưởng đã luôn luôn theo sát,
chia xẻ và cùng quyết định với họ tất cả mọi tình thế, thế nên, sự an nguy
của bản thân không hề khác biệt giữa người nhảy xuống từ chiếc trực
thăng thứ nhất, và chiếc thứ hai , thứ ba, hay chiếc cuối cùng.
Hương mai rừng thoang thoảng ngoài cứ điểm, nhắc nhở chúng tôi về
những phong bao lì xì đỏ thắm trẻ thơ, bếp lửa giao thừa reo vui ngày mới
lớn, thùng bánh chưng cháy khét ngượng ngùng của cả ba đứa... Tôi chẳng
hiểu tại sao có thể ôm đầu, bó gối ngồi ngủ ngon lành, khi cùng Ðằng và
Mai nhận canh thùng bánh chưng chung cho cả ba gia đình đêm ba mươi
tết, chẳng biết đứa nào ngủ trước, đứa nào ngủ sau, nhưng khi chợt thức
giấc thì bếp lửa chỉ còn âm ỉ khói, và thùng bánh thì ôi thôi, chỉ còn một
mùi khê khét nặc nồng... Tôi biết, Ðằng cũng đang nghe thoang thoảng
hương mai. Tôi biết, Ðằng cũng đang đắm mình trong cõi hồi tưởng xa xôi
êm ái. Tôi biết, chỉ còn một ngày để bước vào năm mới, và cũng chỉ một
ngày nữa thôi, để biết có còn không, những đự định chưa thành.


Trung đội, làm gì còn đủ lính để gọi là trung đội, khi chúng tôi chỉ có
mười tám người, lên vừa đủ ba chiếc trực thăng, hai chiếc trừ bị không chở
quân và hai gunship hộ tống. Ðằng lên chiếc thứ nhất, tôi đi chiếc thứ hai,
phần còn lại của trung đội đi chiếc thứ ba. Chúng tôi chỉ có ba mươi giây
để rời tàu, mười lăm phút tấn công, thanh toán mục tiêu, và, một phút để
lên tàu trở về. Hy vọng mấy ông Pilot hào hoa, đủ gan dạ để xuống trúng
chỗ, nhất là khi trở về. Toán trực thăng bốc cao, bay vượt về phía tây, nơi
những triền núi dựng đứng lẫn trong sương mai mờ đục, những ngọn cây
lướt nhanh dưới thân tàu như muốn quất mạnh vào sáu đôi chân đang đong
đưa hai bên thành cửa, tàu nghiêng cánh hướng vào mục tiêu.
Theo kế hoạch đã thực tập, toán thứ nhất đổ xuống phải dứt điểm hai
vị trí trung tâm, toán thứ hai đánh bung lên mặt bắc, toán thứ ba đánh dạt
xuống phía nam. Phi hành đoàn sẽ bay cover đúng ba vòng quanh mục tiêu
rồi đáp xuống nếu chúng tôi còn sống và mở khói vàng. Mục tiêu rõ dần
   190   191   192   193   194   195   196   197   198   199   200