Page 71 - MUDO 81
P. 71

Mũ Đỏ 81                                   69

hơn. Nhưng càng bước mau thì bước chân ở phía sau lại càng mau

hơn và rồi tôi ù té chạy…Cuối cùng, cách nhà không xa, tôi vấp phải

một mô đất và ngã sóng xoài, chai xì dầu văng ra khỏi tay, lăn xuống

vệ đường. Lồm cồm bò dậy, vơ vội chai xì dầu tôi cắm đầu chạy về

nhà; kể từ đó không bao giờ tôi dám đi qua khu nghĩa địa đó vào ban

đêm .

Vài tháng sau đó gia đình tôi dọn về thị xã Vũng Tàu, mẹ tôi mua

một căn nhà gỗ ở sau sân vận động, trong thời gian này mẹ tôi làm

đại lý cho hãng BGI, trong căn phố thuê ở chợ VT chất đầy những

chai nước ngọt, bia, hàng ngày sau buổi học ở trường tiểu học VT

tôi lại đến tiệm với mẹ, căn nhà gỗ nhỏ ở sau sân vận động chỉ là nơi

ngủ qua đêm. Tuổi thơ của tôi cứ êm ả trôi với những tiếng trống ở

trường, những buổi tắm biển, đập vỡ những quả bàng rụng đầy ở vệ

đường để lấy nhân, cái vị bùi bùi mà cho đến bây giờ tôi vẫn không

sao quên được …Những tưởng gia đình tôi sẽ định cư vĩnh viễn ở

thị trấn miền duyên hải này, không ngờ vài năm sau đó, 1960, gia

đình tôi lại dọn về Saigon. Về lại Saigon, tôi ở trọ ở nhà bà bác ở

Bến Tắm Ngựa , đường Yên Đỗ và vào học lớp nhất ở trường Huỳnh

thị Ngà, Tân Định; ở đây tôi học đến hết lớp đệ tam rồi lên học ở

trường Hưng Đạo cho đến ngày nhập ngũ. Thời hoa niên của tôi hầu

hết được trải qua tại cái xóm Bến Tắm Ngựa này .

Bến Tắm Ngựa, cái tên quen thuộc của Sài-Gòn trong thập niên 60,

tôi không biết có bao nhiêu cái Bến Tắm Ngựa ở Sài-Gòn vì lúc bấy

giờ xe ngựa là phương tiện di chuyển phổ biến cho các bạn hàng và

dân lao động, tôi chỉ biết có hai nơi mang tên này, một ở đường Yên

Đổ và nơi kia ở vùng Tân Định. Cái Bến Tắm Ngựa nơi tôi ở nằm

ở góc của đường Trương minh Giảng và Yên Đổ, nơi tôi ở là ngõ

152 , đây là một xóm lao động, nhà thì đa số vách ván, lợp tole. Ngõ

152 chạy dài từ đường Yên Đổ và tận cùng là một ngõ nhỏ dẫn qua

một ngôi chùa Miên, ngoài ra cũng có vài lối dẫn ra đường Trương

minh Giảng, khởi đầu, những đường trong xóm là đường đất, sau đó

được xây bằng ciment, ở đoạn giữa có một máy nước bốn vòi, nơi

này cung cấp nước sinh hoạt cho cả xóm và gần đó là một cây trứng

cá, đây là nơi mấy đứa nhóc như tụi tôi họp nhau hàng đêm để chơi

u mọi, tạt loong, tạt hình …vv…Nhánh sông chảy qua cầu Trương

minh Giảng và cầu Công Lý ( trước kia gọi là cầu Bạc hay Mạc Má

Hồng, tôi không nhớ rõ ) là nơi tôi đã tập bơi cùng với đám trẻ trong

       Tháng mười hai không hai không
   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76