Page 200 - MUDO 81
P. 200

Mũ Đỏ 81                        198

Thì ra khi ôm tôi thì Được đụng ngay vô cây hàng tôi đang giấu
trong đó, tôi suy nghĩ một chút rồi nói:

  - Bây giờ tụi bay đứng chung quanh che cho tao, để tao tháo nó ra.
 Mấy người chiến binh bao quanh tôi, tôi lấy cây Colt 45 ra, tháo nó
ra thành từng mảnh, riêng cây kim hỏa tôi bỏ vào túi. Phần lớn nhất
là cái báng súng, tôi ngồi xuống nhấn nó xuống lớp đất bùn ngay
bên ruộng lúa, các phần còn lại thì cứ đi một đoạn xa tôi lại giấu nó
bằng cách y như vậy, riêng cây kim hỏa thì khi ra ngoài Quốc lộ tôi
quăng nó vào một bụi cây rậm bên đường.
 Bước ra đến gần Chợ tôi ghé vào một quán tạp hóa bên đường mua
đôi dép nhựa, cũng may là dắt Phúc con ra Nha Trang quậy một chặp
mà cũng chưa hết tiền. Đi được chừng một quãng thì tôi thấy ĐT
Phương đang đi ra từ một con đường bên tay trái tôi, trong bộ quần
áo dân sự như đám tôi, mấy người chiến binh cũng vừa nhận ra ĐT
, họ nói nhỏ với tôi:
  - ĐT Phương kìa Ông Thầy, giờ mình tính sao?
  Tôi ngẫm nghĩ một chút, nhìn xuống đôi bàn chân mình rồi nói:
 - Bây giờ tụi bay có đứa nào muốn đi chung với ĐT Phương thì ra
đi chung với Ổng, tao nghĩ Ổng sẽ đi về Nha Trang đó, tụi bay nhìn
xuống đôi chân của mình đi, ra Chợ là tụi nó biết liền đó.
  Mà thật là như vậy, sau những ngày băng rừng không tháo giày,
vớ lúc nào cũng ướt nhẹp, đôi bàn chân có màu nhợt nhạt như người
chết, móp méo, nhìn là thấy không giống ai liền. Tôi thấy Th/sĩ
Được nhìn hai người lính như xem ý kiến rồi nói:
  - Thôi để đám em đi theo Ông Thầy, cho Ổng đi một mình đi.
  Tôi nín thinh không nói gì, mà chợt nghĩ: Đến phút 90 này mà
mình cũng còn có Tả phù + Hữu bật đi theo mình, thì xem như Mạng
mình cũng lớn đó. Tôi nói:
  - Mình sẽ chia làm hai toán, hai người đi trước, hai người đi sau,
đừng đi gần nhau quá.
  Tất cả anh em đều đồng ý, tụi tôi đi luôn về phía Nha Trang. Trên
đường đi lâu lâu mới thấy có một người dân đi trên xe hai bánh, đến
gần chiều chúng tôi nhìn thấy một chòi lá bên đường, có một Ông
Sư đang đứng trong đó, trên cái bàn tạm bợ làm bằng mấy thanh cây
nhỏ, có trải lá chuối, tôi thấy trên đó có mấy củ khoai lang, chúng tôi
bước đến gần định xin ăn thì vị Sư này đã lên tiếng trước:
  - A Di Đà Phật, Các vị có đói thì cứ lấy mà dùng, có nước sẵn đây

Tháng mười hai không hai không
   195   196   197   198   199   200   201   202   203   204   205