Page 199 - MUDO 81
P. 199
Mũ Đỏ 81 197
-Ông Thầy ....Ông Thầy.
Tôi quay lại, nhìn vào bên trong và bất ngờ khi thấy Thượng Sĩ
Được. Thường vụ 24 cùng hai chiến binh đang ngồi trong nhà, tất
cả đều đã mặc quần áo thường dân, tôi bước vào trong, Th/sĩ Được
lên tiếng:
- Tới giờ này mà Ông còn chạy đi đâu nữa?
Quay sang người chủ nhà Được lên tiếng:
- Kiếm dùm Ông Thầy tôi bộ quần áo đi ông.
Chẳng cần đợi sự đồng ý của tôi Th/sĩ Được bước tới tháo ba-lô
tôi ra, cởi luôn sợi dây ba trạc cho tôi, tôi rút cây Colt45 ra, bước vội
ra cây rơm trước nhà dấu cây súng vào trong. Bước trở lại vào nhà
tôi cới áo ra, Th/sĩ Được cùng một chiến binh nữa đang tháo giây
giày cho tôi, tôi cũng cởi luôn cái quần ra, trong tích tắc tôi chỉ còn
cái quần xì, gom tất cả lại và dồn vào ba-lô đưa cho chủ nhà Th/sĩ
Được nói:
- Ông đem đống này đi dấu luôn giùm.
Chừng một lát sau người chủ nhà quay về đưa cho tôi một bộ đồ
cũ, tôi nhận lấy và mặc vào người ..........đã đến nước non này thì
thôi cũng phải chịu nhục khi phải dùng đến kế: Kim thiền thoát xác
. Đến tận bây giờ tôi cũng chưa có dịp quay lại nơi này để tìm người
ân nhân của ngày đó đã che chở cho chúng tôi.
Người dân này hỏi chúng tôi:
- Mấy Ông có đói không? để tôi lấy cơm cho.
Chúng tôi cũng cám ơn, nói là có đói nhưng không ai nuốt được,
anh em ai nấy đều có dép nhưng thiếu một đôi cho tôi, một người
lính nhường đôi dép của mình cho tôi, nhưng tôi nói:
- Thôi mày cứ mang nó đi, chút ra ngoài tao mua đôi khác.
Đám tôi cám ơn người chủ nhà rồi bước ra ngoài, tôi đi sau cùng,
bước tới cây rơm lấy cây Colt 45 rồi nhét vào bụng. Chúng tôi đi
ngược ra phía chợ được một quãng, thì thấy dân chúng cũng đang đi
về hướng đó, đến hỏi thăm là có chuyện gì, thì mấy người dân nói:
- Việt cộng bắt được mấy người lính đang trói ở Chợ, kêu gọi dân
chúng phải tập trung ra ngoài đó. Th/sĩ Được bước đến ôm ngang
hông tôi và hỏi:
- Bây giờ Ông Thầy tính sao? Có đi ra Chợ không?
Tôi chưa kịp trả lời, thì Được đã nói với tôi:
- Trời ơi, bây giờ mà Ông còn giữ thứ này làm gì?
Tháng mười hai không hai không