Page 204 - MUDO 81
P. 204

Mũ Đỏ 81                        202

  Tất cả anh em đều đồng ý với tôi .
  Hàng ngày cứ đợi khi thủy triều xuống là chúng tôi xuống bắt bất
cứ con gì mà thấy là ăn được, sau đó đem về nấu chung với bắp cải,
coi như là canh không ra canh mà mặn cũng không ra mặn. Đến sáng
ngày thứ ba thì chúng tôi giã từ hai vợ chồng trẻ này mà lên đường,
còn mớ gạo và 1/4 cây bắp cải cũng để lại cho họ luôn.
  Ra được ngoài đường, chúng tôi đi về hướng Sài-Gòn, tránh né
các toán quân địch, không biết qua được bao nhiêu ngày đêm, thì
chúng tôi đến được một cái Ấp có tấm bảng Ấp Kiền Kiền - Tỉnh
Phan Rang.
 Vậy là chúng tôi đã vào đến đầu Tỉnh Phan Rang rồi, vào buổi trưa.
Nguyên cả Ấp không có ai, đám tôi đi lục kiếm coi có gì ăn được
không? Mà thật sự không kiếm cái gì ăn được, chỉ có nước trong
mấy cái lu thôi. Nghỉ một lát, tự nhiên tôi nhớ lại tình hình ngày hôm
nay, tôi mới hỏi anh em:
  - Tụi bay hôm nay đi đường cảm thấy ra sao?
  Ai cũng nói là thấy kỳ quá, tôi nói:
  - Thường ngày là mình hay thấy tụi nó di chuyển, có khi thấy có
dân chúng nữa, nhưng cả ngày nay không gặp ai? Lạ không? Tao
chưa nghĩ ra được chuyện gì? Nhưng có lẽ mình nên cẩn thận một
chút. Thôi mình đi đi.
 Đi mãi cho đến đâu chừng 4 giờ chiều thì chúng tôi gặp một cái rẫy
mía thật lớn, chắc cũng dám chừng cả cây số nằm phía bên tay phải,
qua được nửa rẫy rồi, hai người chiến binh vẫn đang đi phía trước,
chẳng hiểu trời xui đất khiến thế nào? mà tôi lại liếc vô rừng mía ở
bên phải, tôi thấy cây AK đang đưa ra, một cặp mắt đang lăm lăm
nhìn tôi, tôi quay đầu ra làm như chưa thấy gì vẫn đi tiếp, đi được
chừng 20m tôi nói nhỏ với Th/Sĩ Được:
 - Đừng quay lên nhìn qua tao, không nhìn qua bên phải, tụi nó đang
ở trong rẫy mía, đi nhanh lên một chút.
  Tôi sải chân bước dài hơn một chút, đến sát bên hai người chiến
binh và lập lại những câu tôi vừa nói, tụi nó cũng hiểu ý nên bước
nhanh hơn. Đã qua khỏi đám mía này chừng 400m, chợt tôi nghe
một tiếng nổ không đanh lắm ở phía tay phải, và một cột khói bốc
lên. Tiếng nổ này không phải là đạn pháo, chắc chắn là của Đầm già
mà nó bay cao quá nên mình không nghe được tiếng động cơ, tôi
nhìn lên trời về hướng Nam thì thấy có con Đầm già trên đó, tôi la

Tháng mười hai không hai không
   199   200   201   202   203   204   205   206   207   208   209