Page 299 - MUDO79_80
P. 299
Mũ Đỏ 79-80 297
có thể đứng vững nếu không có đầy đủ sự yểm trợ của Không Quân
Mỹ. Lý do đơn giản là vì địa hình Việt Nam, chứ không phải vì sự
thiếu ý chí của Nam Việt Nam. Tôi sẽ trình bày chính xác hơn trong
cuốn sách tiếp theo của tôi. Nhìn bên ngoài, tình hình tiếp tế của Bắc
Quân có vẻ rất tốt. Nhưng có điều ít ai biết hay hiểu ra, đó không phải
là do Trung Cộng và Nga Xô chi viện ào ạt mà là do Bắc Việt đã dốc
tất cả kho vũ khí của họ ra. Nói một cách khác, họ đánh xả láng cú
chót để giành chiến thắng. Thật không may, lần này họ đã đoán đúng.
Tôi chỉ mới phát hiện ra điều này trong khi xem xét một số ấn phẩm
mới của Cộng Sản. Cho ông biết trước một chút xíu thôi đấy nhé.
Tom Glenn: Một số người tin rằng nỗ lực chống cộng ở Việt
Nam đã bất khả thi ngay từ đầu. Chiến thắng của Bắc Việt [có
phải] là đương nhiên không?
Jay Veith: Không đúng. Nếu chúng ta quyết định cắt đường mòn
Hồ Chí Minh bằng quân đội Hoa Kỳ, tôi tin rằng chúng ra đã có
thể thắng cuộc chiến. Sau khi Hải Quân cắt đứt nguồn tiếp tế trên
biển, và nếu chúng ta phong tỏa cảng Sihanoukville (Cambodia),
thì "cách mạng" tại Nam Việt Nam không còn nguồn cung cấp nữa,
do đó, về căn bản, sẽ thoái hóa thành một cuộc chiến tranh du kích
lẻ tẻ, một cuộc chiến mà người miền Nam có thể cáng đáng được.
Tom Glenn: Vậy thì với những điều bây giờ chúng ta đã biết,
liệu Hoa Kỳ khi đó có nên nhúng tay vào Việt Nam không? Một
câu hỏi cực kỳ tế nhị cho anh trả lời đấy.
Jay Veith: Tôi sẽ phải tránh né câu hỏi nầy bằng cách yêu cầu
ông suy nghĩ như sau. Một trăm năm nữa, khi các học giả viết lịch
sử của nước Mỹ và thế giới trong thế kỷ 20, chẳng biết họ sẽ định
nghĩa cuộc sống Mỹ vào thời kỳ này như thế nào? Họ sẽ nhập
chung thời kỳ hậu Đệ Nhị Thế Chiến với một khoảng thời gian dài
hơn sau đó, và mô tả thời kỳ đó là một cuộc chiến dài chống lại
chủ nghĩa Cộng Sản chăng? Nếu vậy, ai đã thắng cuộc chiến đó?
Nếu nhìn từ góc độ lịch sử lâu dài hơn, tôi nghĩ mọi người cuối
cùng sẽ đánh giá Việt Nam một cách không thiên vị hơn.
*********
Tháng sáu hai không một chín