Page 165 - MUDO79_80
P. 165

Mũ Đỏ 79-80  163

nhẹ buông thả, giúp tôi quên hẳn sự đời trong 5-10 phút. Có lần tôi
xém chúi đầu vào lò lửa lớn nấu nước sôi buổi sáng cho đội. Phần
lớn thuốc Lào còn lại, Tân để dành dùng trao đổi với thuốc Tây khi
cần, nhất là cho bệnh suyễn của mình.

Quá nhiều lần tôi chứng kiến Tân lên cơn suyễn trong tuyệt vọng.
Thật xấu hổ và đau đớn khi chẳng thể giúp được bạn mình vì không
có thuốc men trong tay. Tôi xót xa nghe hơi thở Tân khò khè nặng
nề với những tiếng rít nghẹt thở, người ngồi dựa vào tường, mắt mở
lớn, miệng hả to hớp không khí, cách mủi phập phòng, bẹ sường dãn
nở tối đa nhưng chẳng giúp gì nhiều, thân thể ướt sũng mồ hôi dù
giữa đêm mưa lạnh. Chính vì những cơn suyễn nặng không có thuốc
nên Tân tin vào những bày vẻ từ các bạn tù khác, như nuốt ngược
con thằn lằn còn sống, ăn túi mật của con cắt kè, uống lá cây này rể
cây nọ… bệnh chẳng hề thuyên giảm và càng ngày càng trầm trọng
với những cơn suyễn dồn dập kéo dài.

Với sức khỏe kém dần, Tân thường xuyên được miễn lao động.
Đau yếu lại chẳng biết ngày về, Tân càng hướng tâm linh vào cầu
nguyện, và cầu nguyện nhiều hơn. Theo Tân, tôi cũng đâm ra cầu
nguyện siêng năng, bất chợt trong những khi rảnh rổi, đêm hay ngày,
với lời nhắc nhở “Huynh, đọc kinh với đệ”.

Gần một năm tù và trước đợt thăm nuôi đầu tiên, bạn Hồ Xuân Tịnh
được thả về. Sau Tết 1977, danh sách chuyễn trại được đọc trong
đêm, tôi rời trại 2 giờ sau đó. Đêm mưa ấy, Tân đang trong cơn
suyễn nặng, ngồi yên trên giường thở nặng nề. Phút cuối khi chia
tay, tôi đến gần Tân nắm tay bạn chào tạm biệt. Tân làm dấu cho tôi
đến sát mặt mình, hổn hển thì thào “Huynh đi bình an, nhớ đọc kinh
cầu nguyện. Nhớ cầu nguyện cho đệ”.

Tôi hoàn toàn mất liên lạc với Tân từ đó. Không biết Tân còn sống
sót hay đã chết một nơi u tối nào đó trong lao tù CS. Tuy nhiên, tôi
vẫn giữ niềm hy vọng bạn mình đến được bến bờ tự do.

Khi biết tin Tân định cư ở Oklahoma City, năm 2007, trong hân
hoan và xúc động, tôi điện thoại ngay cho Tân. Sau khi nhắc lại tên

                   Tháng sáu hai không một chín
   160   161   162   163   164   165   166   167   168   169   170