Page 164 - MUDO79_80
P. 164

Mũ Đỏ 79-80  162

tất những sản phẩm thực tế giúp cho sinh hoạt người tù tốt đẹp như
mũ rộng vành che nắng khi lao đông, túi xách tay lớn, balô từ vải
dày của rèm các xe GMC phế thải; dép râu từ lốp xe quân sự; rồi đờn
tây ban cầm với thùng bằng gổ lấy từ gổ ép của vách các nhà kho
được tháo gở với giây đờn từ các dây điện thoại quân đội; hay những
kỷ vật cho thân nhân như trâm cài tóc, lược, vòng đeo tay, nhẩn…
làm bằng nhôm lấy từ thân xe M113 bỏ phế. Vì Tân có tay nghề cao
thành thạo như thợ chuyên nghiệp, tôi có nhờ Tân khắc tên vợ mình
trên chiếc lược tôi tự làm lấy để tặng nàng trong lần thăm nuôi đầu
tiên, cùng với cái đờn guitar cho em trai nàng.

Ngoài những giúp đở thiết thực, những nâng đở tinh thần kể trên,
Tân còn “bắn” được tin nhắn vợ mình liên lạc với vợ tôi qua những
lần lao động ngoài trại, để hai bà cùng rủ nhau đi thăm lén 2 ông
chồng. Tưởng như không thể nào thực hiện được, vậy mà trong một
lần dắt nhau đến Xuân Lộc, hai bà đang đứng bên đường phố bổng
nhìn thấy được hai ông chồng trong đoàn tù đi lao động ngoài trại.
Hai bà vội thuê xe honda ôm chạy theo đoàn tù và cuối cùng tìm
được cả hai ông chồng trong rừng cao su. Thế là mổi cặp chúng tôi
có được 2 tiếng đồng hồ tâm sự khi nghỉ trưa, giữa rừng vắng, trên
trời là mây xám, dưới đất là chiếc poncho trải ra trong phần cỏ cao
ngập tận ngực.

Cặp này cách cặp nọ không quá 20 thước, tuy nghe được tiếng thì
thầm yêu đương, nhưng chẳng thể nhìn thấy nhau. Đây là một kỷ
niệm khó quên mà mổi khi nhắc lại, cả Tân và tôi đều hãnh diện đã
may mắn có được chút thì giờ quý báu với vợ mình trong thời điểm
cấm đoán vô cùng khó khăn. Trên đường về trại từ rừng cao su, với
chỉ tiêu 3 thân cây cao su dài và nặng trịch đem về trại, dù phải vác
và di chuyễn theo kiểu nhảy cóc, hai đứa tôi cứ phơi phới, bước chân
nhẹ hẵn vì hạnh phúc bất ngời chợt đến, như một ân sũng trời ban.
Sau đợt thăm nuôi đầu tiên, Tân có tặng riêng cho tôi một bịch thuốc
Lào do gia đình làm. Không ngờ ngon đến vậy! Không như thuốc
Lào do trại thỉnh thoảng phát cho lũ tù, hút vào gắt khô cả cổ họng
và cay xè, khiến người hút ho sặc sụa, đằng này chỉ cần hít một bi
rất nhỏ thuốc Lào thơm dịu của nhà Tân cũng đủ làm tôi phê thật êm
ái, mắt sụp xuống không cưởng được, tay chân quờ quạng, thân thể

                   Tháng sáu hai không một chín
   159   160   161   162   163   164   165   166   167   168   169