Page 91 - MUDO 77
P. 91
Mũ Đỏ 77 87
gần sông Thạch Hãn. TĐ 11 Dù của Tuấn bị... chơi quá tay. Một quả lựu
đạn chày oan nghiệt đã làm Tuấn không bao giờ còn thấy lại ánh mặt trời
nữa cho đến hết đời mình!. Và từ đó danh xưng “Tuấn mù “ được gọi một
cách thân thương mỗi khi ai nhắc đến Tuấn 4/71 của TĐ 11 Dù năm xưa.
Và còn nữa Đặng Vũ Hùng mất 2 chân qua gối của TĐ 6.
Vì sao đa số các 4/71 đều chọn về Dù, Khi biết danh sách thương vong
trong binh chủng này đứng đầu các đơn vị khác không?
Câu trả lời đơn giản thôi. Vì NHẢY DÙ vẩn là niềm hảnh diện và tự hào
cho các 471 cho đến ngày hôm nay, chúng ta đã chọn đúng.
Các 4/71 thân mến, các chiếc Dù 4/71 thân thương. Đến giờ chúng ta vẫn
chưa thống kê được hết những ai đã còn và đã mất trong số hơn 1500
người của 4/71 chúng ta sau 38 năm nay. Công việc này tất cả chúng ta
đang thực hiên cho dù thật khó khăn và nhiều trở ngại.
An Lộc thành phố năm xưa nay đã hồi sinh, ngôi nhà anloc471.com đã vừa
xây dựng xong, cửa nhà đang mở rông để các anh em tìm về, chúng ta đã
tìm về và gặp được nhau sau bao năm xa cách.
Còn nhiều chiếc Dù 4/71 lẻ loi vẫn chưa tìm thấy được. Có những cánh
Dù rách nát chúng ta đang chung tay vá lại nói riêng và tất cả các 471 đang
còn khó khăn nói chung. Đây là công việc làm thật đáng trân trọng và quí
giá, nó nói lên cái tình nghĩa và tấm lòng của anh em chúng ta. Điều này đã
đem chúng ta xích lại gần nhau hơn, thương nhau nhiều hơn khi trong cuộc
sống hôm nay của chúng ta đôi khi không thấy... thương ai nhiều bằng anh
em đồng khóa của mình.
Hôm nay Xuân lại về, bao năm đã qua đi. Chúng ta đã mất thật nhiều, mất
bạn bè, mất tuổi thanh xuân cho chiến tranh, cho tù ngục và cho những
đắng cay của cuộc đời. Hôm nay nhìn lại đời mình, giật mình, ôi Thu sắp
qua rồi, Đông đang chợt về. Nhưng chúng ta luôn vẩn thấy ấm trong lòng
vì quanh đây ANLOC 4/71 vẩn mãi là bếp lửa nồng của những buổi chiều
Đông lạnh giá.
Mũ Đỏ Saigon
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược