Page 90 - MUDO 77
P. 90
Mũ Đỏ 77 86
đầu tiên của khóa 4/71 tử trận khi về Dù. Có phải Phong chết lúc thả lầm
bãi đáp không? Điều này tôi không rõ và chắc chắn cho đến hôm nay, chỉ
nghe Th/úy Sum nói lại mà thôi.
Cho nên sự hy sinh của Phong đã mang đến cho khóa 4/71 một nét vinh
quang được chúng ta hãnh diện, cùng với những sự hy sinh của các anh em
khác cùng khóa, mà đến giờ chúng ta chưa thể thống kê được.
Caí chết của PLP được vinh danh sau đó là vì, PLP là con của một vị thủ
hiển tên tuổi của miền Nam ngày trước, khi Phong có điều kiện chọn một
đơn vị không tác chiến, mà lại tự chọn về ND. Để chỉ thấy hiểm nguy và
mất mát trước mát. Cho nên cái chết của PLP ngày đó như cái chết của một
anh hùng mà chúng ta đều đã biết.
Không riêng gì PLP, mà còn nhiều anh em khác của chúng ta nữa cũng
từ chối những chổ “ngon lành” hơn, để chọn về Dù, một binh chủng kiêu
hùng được mệnh danh là binh chủng ...”từ chết cho tới bị thương”.. .Để rồi
sau đó cũng đã bỏ mình trong cuộc chiến vừa qua mà có ai biết đến? Như
Trần Nhật Chánh 354, anh ruột là Tr/tá Không Quân Trần Nhật Chấn, Liên
Đoàn Trưởng Liên Đoàn Phòng Vệ Phi Trường Tân Sơn Nhất. Chánh cũng
là con trai còn lại của gia đình có hai anh đang tại ngũ. Nhưng Chánh vẫn
nhất quyết chọn về Dù mặc cho những lời khuyên gián của gia đình!....Để
rồi chưa dầy một tháng sau từ lúc ra trường, Khi TĐ 3 vào đồi 90 để thay
thế cho “thằng 7” vừa bị “rách áo”. Tôi nhìn thấy thi thể rách bươm của
Chánh đang được khiêng ra! Chánh “cá thòi lòi “ của 354 được về phép
vĩnh viển trong chiếc poncho gói chặt cuộc đời làm lính Dù ngắn ngủi của
nó.!
Như Bùi Ngọc Anh 354, hiền như một anh giáo làng! lành như cục đất.
Nghe lời Huỳnh Văn Chính 331 “rủ” đi ND, Chính nói qua Dù ...lương
cao lắm, Ngọc Anh theo ngay. Để rồi hôm nay chỉ còn lại Chính Dù, Ngọc
Anh đã vĩnh viễn nằm lại trên mảnh đất quê hương Qui Nhơn của mình,
với đôi môi Anh chưa một lần hôn ai ..
Trương Ngọc Hòa 321, dân học trường Tây từ nhỏ,Tú Tài Pháp. Khi mãn
khóa, trường Sinh Ngữ Quân Đội xin Hòa về, nó lắc đầu từ chối để theo
118 vị...anh hùng Lương Sơn Bạc kia để rồi. Giờ đây ngậm ngùi đến hết
cuộc đời vì đã bỏ lại một phần thân thể nơi vùng chảo lửa của mùa hè địa
ngục 1972 năm ấy.
Và một Hà Quốc Tuấn cũng ở 354, thủ kỳ Đại đội 35. Trắng trẻo, cao to,
đẹp trai như Tây lai. Lập gia đình sớm, nên khi còn là SVSQ đã... có con
rồi. Lẽ ra Tuấn phải chọn một đơn vị khác ...hiền hiền một chút, gần nhà
để lo cho vợ con. Nhưng không, Tuấn nói với tôi ..”Tao chỉ khoái Nhảy Dù
mày à”! Để rồi Tuấn đã trả giá cái ‘khoái” của mình trong một trận tapis
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược