Page 281 - MUDO 77
P. 281
Mũ Đỏ 77 277
mưa ầm ào, rồi vụt tạnh ngắt. Khóc chán ,
nhìn quanh chẳng thấy ai dổ thì nín với bộ
mặt ràn rụa nước mắt. Cũng có lúc may mắn
ngăn lại kịp không bật khóc, nhưng khuôn
mặt mếu bỗng méo xệch dúm dó khó coi.
Ở bờ bên kia. Tôi có lúc tò mò tưởng mình đã
được sờ mó, cầm nắm, quơ vói, đụng chạm
những thứ được xếp vào loại vô hình, ma
thuật hay thần quyền. Tôi thật háo hức tiếp
tục thả rê đời mình vào sâu tận các bức màn
huyền ảo đó. Tôi lao mình vào như con thiêu
thân, khẩn cầu mình được trui luyện thần
quyền. Tôi đặt hết niềm tin rằng thầy tổ của
tôi là đấng bạch hổ tu luyện ngàn kiếp. Đêm
đêm, chờ đến giờ âm khi mọi người đã thiếp
ngủ, tôi ra sân , thắp ba nén nhang thành
kính cầu thầy tổ bạch hổ về nhập xác tôi để
luyện võ công. Tôi càng tin rằng thầy tổ ra
vào thân xác mình thường xuyên như vậy, lỡ
bất chợt hôm nào giữa phố xá chợ đời kia
nếu ai muốn ám hại tôi, họ vừa xuất chiêu là
thầy tổ bạch hổ sẽ nhập xác tôi, các cơ bắp
tôi sẽ gồng cứng như đồng và dù họ có chém
cũng không đứt. Đang trong giai đoạn say
mê, háo hức nhất bỗng tôi nghe tiếng cha tôi
từ bờ bên kia vọng lại : – Mỗi khi đến đâu
nhớ khóa xe cẩn thận kẻo bị mất cắp con ơi
! Và sau đó một vị thiền sư đã xuất hiện…
Ngồi ở một quán cà phê ven đường rẽ vào
ngôi chợ làng, kế bên là một vị thiền sư áo
nâu sòng đã bạc thếch. Ông luôn thở ra như
mệt mỗi khi gặp tôi bởi vì gặp bất cứ điều
gì trong cuộc đời nhiễu loạn nầy tôi đều đặt
cho ông các câu hỏi. Hôm đó ngồi một lúc
thì gặp một gã thanh niên tóc tai rối nùi, thả
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược