Page 220 - DacSanMuDo73
P. 220
218 Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân
Đêm ấy, chúng tôi thức khuya chuẩn bị các món Tết cho ngày Mùng Một.
Vào giao thừa, tiếng nổ xa xa của pháo Tết nghe hơi khác thường và càng
lúc càng dồn dập chen với những tiếng nổ lớn hơn. Vài giờ sau, tôi nghe
tiếng chân người chạy thình thịch trên thang gổ bên ngoài phòng, rồi hàng
loạt tiếng súng nổ chan chát, cùng với tiếng súng bắn trả từ Lao Thừa Phủ
trúng vào tường và cửa sổ căn phòng chúng tôi khiến tiếng dội nghe ghê
rợn và mãnh gổ văng tung tóe. Chúng tôi nằm yên trên sàn nhà, dưới bộ
ván dày, tránh gây tiếng động, đọc kinh cầu nguyện. Qua ngày hôm sau,
khi tiếng súng lắng dịu, tôi rón rén bò đến cửa sổ phía trước, nhìn xuống
sân trường Đồng Khánh. Cả trăm lính VC, với nón cối và quân phục màu
xanh lục, đang đóng quân, đào hầm, đặt súng lớn trên bải cỏ, hay dưới các
gốc cây phượng. Biết không thể làm gì hơn, gia đình tôi đành mở cửa đi
xuống lầu, mang theo chút áo quần và thức ăn Tết như bánh tét, và đến tạm
trú trong phòng học cùng với những gia đình quen thuộc khác trong trường
và sau đó những gia đình dân từ Bến Ngự hoặc Ga chạy đến.


Tôi nhận thấy đơn vị CS đóng ngay đây có lẻ chính quy, với đa số lính nói
giọng Quảng Bình. Nhiều toán lính đi đi về về, cáng theo hàng loạt đồng
đội tử thương và bị thương. Có lẽ trường ĐK nằm giữa mặt trận, nên tiếng
súng nhỏ lớn nghe liên tục, khi từ hướng bờ sông Hương, khi từ hướng
đường Lê Lợi của Tòa Hành Chánh Tỉnh. Các khẩu súng phòng không
thường xuyên bắn nổ rền trời nhắm vào những chiếc trực thăng bay trên
cao. Mức độ trận chiến có vẻ dữ dội trong suốt gần cả mười ngày. Cho
đến sau một đêm bổng dưng hoàn toàn yên tỉnh, sáng hôm sau khuôn viên
trường ĐK hoàn hoàn vắng lặng, không một hình bóng của người lính
CS, họđã rút đi lặng lẻ trong đêm. Đến trưa toán lính TQLC Mỹ tiến dần
về phía chúng tôi, giải tỏa hoàn toàn trường ĐK và hướng dẫn tất cả mọi
người di tản về hướng an toàn.

Liền sau đó, nhóm chúng tôi gồm chừng bốn năm chục người im lặng dắt
nhau bước đi thật vội trên đường Lê Lợi hướng về trường Kiểu Mẫu, dưới
bầu trời xám xịt có mưa phùn.Cũng con đường hàng ngày tôi thường qua
lại bao nhiêu lần nay trông thật điêu tàn và xa lạ, im lặng một cách rùng
rợn và phản phất mùi tửkhí. Bên kia sông Hương và cột cờ, khung cảnh
vẫn mờ dại trong mây mù. Chiến tranh đang thực sựở trước mắt và xung
quanh tôi, với hiện trường y như trong cảnh phim. Lá cây và cành cây gảy
tràn ngập lối đi. Đây đó những cột đen và thân cây nằm nghiêng ngữa, như
muốn che đậy những xác chết, quân có dân có, ta cóđịch có. Có những xác
nằm ngay trên mặt đường, bên lề đường. Có những xác nằm sấp hay cong
queo trong các hầm cá nhân dưới các gốc cây, nhất làở gần phía bờ sông.
Rải rác đây đó là xác xe Jeep, xe cứu thương dân sự và các xe honda, lổ

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224   225