Page 25 - DACSAN70
P. 25
Muõ Ñoû 70 25
thì hy vọng tuần sau mình “đụng” nó– Nó, tức là An Lộc với quảng cách
còn lại khoảng mười cây số.
Nhưng hy vọng của ông vỡ tung như bọt nước: Tiểu Đoàn 8 vừa chạm
tới “Hoành độ 72”, cách con suối khoảng hơn một cây số thì đụng. Quân
cộng sản không cần ngụy trang, chựïc sẵn ở vị trí phục kích. Lê Lợi rung
tay, ép sát ống liên hợp máy truyền tin vào tai nghe các đơn vị báo cáo dồn
dập: Tụi nó gom tôi và con cái ông Đức (Thiết Đoàn Trưởng 1/5 Chiến
Xa) thành vòng tròn.. Pháo dữ quá, đề-lô tụi nó theo sát đây.. Chúng bắn
không phí một quả! Đào Thiện Tuyển, Tiểu Đoàn Phó Tiểu Đoàn 8 nói
nhanh giữa tiếng đạn. Sau TĐ8 là TĐ5, Nguyễn Chí Hiếu bảo cáo đỉnh
đạt, điềm tỉnh: Trình Lê Lợi, tôi chưa có vị trí, pháo binh cũng thế. Chúng
pháo từ xa, cối gần hơn, và B40, 75(Ly) Không Giật chỉ cách tôi khoảng
50 thước. Dứt.
Ngày 13 tháng 4, tình hình bế tắc nghẹt thở: Tiểu Đoàn 8 bị vây kín; 5 bị
cô lập; 3 Pháo Dù chưa thiết lập xong các vị trí pháo; bộ chỉ huy lữ đoàn
và TĐ6 kẹt cứng trong vòng đai chi khu Quận Chơn Thành. Như nước tràn
chiếc ly rạn nức, Đại Tá Trương Hữu Đức, Thiết Đoàn Trưởng 1/5 tăng
phái hành quân với Lữ Đoàn 1 tử nạn trực thăng, và người em thân thiết
của Lê Lợi: Trung Tá Nguyễn Đình Bảo, Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn
11 Dù tử trận nơi Căn Cứ Charlie, chiến trường Kontum. Đại Tá Lưỡng
có cảm giác “tê cứng” trong khoảng khắc rất rõ. Lữ Đoàn 1 trở lại Chơn
Thành, giao vùng trách nhiệm cho đơn vị bạn, Sư Đoàn 21 Bộ Binh để
nhận nhiệm vụ mới – Phải vào An Lộc bằng một đường khác. Đến nhanh
hơn. Khẩn thiết hơn. Bởi lúc 7 giờ 15 sáng ngày 13 “khốn nạn” nầy, xe
tăng T54 cộng sản đã vào sát hầm chỉ huy của Tướng Lê Văn Hưng. Toàn
bộ chỉ huy mặt trận không còn ai, không còn thời gian (tính theo từng
ngày, giờ một) để giải bài toán An Lộc ngoài LêLợi Lê Quang Lưỡng và
những tiểu đoàn nhảy dù thuộc quyền của ông.
Chiếc trực thăng chỉ huy ở một cao độ rờn rợn lạnh người lượn vòng thứ
năm trên An Lộc. Đại Tá Lưỡng hỏi Thiếu Tá Quyền..
- Thấy cái đồi ở phía đông-nam không?
- Thấy đại tá.
- Chỗ đó.
Vâng, mình đi thêm một vòng để thấy rõ hơn đại tá.. LêLợi gật đầu đồng ý,
ra dấu cho Quyền bảo phi công quay lại đường bay. Không cẩn thận không
được. Bao tính mạng quân binh tùy thuộc vào quyết định về vị trí nầy: Bãi
đáp trực thăng đổ quân. Cũng là đầu mối để thực hiện kế hoạch tăng viện,
giải vây An Lộc, chứng thực cùng cả nước và thế giới sức chiến đấu của
người lính Miền Nam.
.. Mình sẽ xuống cái ấp gì đây Quyền; ấp tên nghe lạ quá? Lê Lợi chỉ
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
thì hy vọng tuần sau mình “đụng” nó– Nó, tức là An Lộc với quảng cách
còn lại khoảng mười cây số.
Nhưng hy vọng của ông vỡ tung như bọt nước: Tiểu Đoàn 8 vừa chạm
tới “Hoành độ 72”, cách con suối khoảng hơn một cây số thì đụng. Quân
cộng sản không cần ngụy trang, chựïc sẵn ở vị trí phục kích. Lê Lợi rung
tay, ép sát ống liên hợp máy truyền tin vào tai nghe các đơn vị báo cáo dồn
dập: Tụi nó gom tôi và con cái ông Đức (Thiết Đoàn Trưởng 1/5 Chiến
Xa) thành vòng tròn.. Pháo dữ quá, đề-lô tụi nó theo sát đây.. Chúng bắn
không phí một quả! Đào Thiện Tuyển, Tiểu Đoàn Phó Tiểu Đoàn 8 nói
nhanh giữa tiếng đạn. Sau TĐ8 là TĐ5, Nguyễn Chí Hiếu bảo cáo đỉnh
đạt, điềm tỉnh: Trình Lê Lợi, tôi chưa có vị trí, pháo binh cũng thế. Chúng
pháo từ xa, cối gần hơn, và B40, 75(Ly) Không Giật chỉ cách tôi khoảng
50 thước. Dứt.
Ngày 13 tháng 4, tình hình bế tắc nghẹt thở: Tiểu Đoàn 8 bị vây kín; 5 bị
cô lập; 3 Pháo Dù chưa thiết lập xong các vị trí pháo; bộ chỉ huy lữ đoàn
và TĐ6 kẹt cứng trong vòng đai chi khu Quận Chơn Thành. Như nước tràn
chiếc ly rạn nức, Đại Tá Trương Hữu Đức, Thiết Đoàn Trưởng 1/5 tăng
phái hành quân với Lữ Đoàn 1 tử nạn trực thăng, và người em thân thiết
của Lê Lợi: Trung Tá Nguyễn Đình Bảo, Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn
11 Dù tử trận nơi Căn Cứ Charlie, chiến trường Kontum. Đại Tá Lưỡng
có cảm giác “tê cứng” trong khoảng khắc rất rõ. Lữ Đoàn 1 trở lại Chơn
Thành, giao vùng trách nhiệm cho đơn vị bạn, Sư Đoàn 21 Bộ Binh để
nhận nhiệm vụ mới – Phải vào An Lộc bằng một đường khác. Đến nhanh
hơn. Khẩn thiết hơn. Bởi lúc 7 giờ 15 sáng ngày 13 “khốn nạn” nầy, xe
tăng T54 cộng sản đã vào sát hầm chỉ huy của Tướng Lê Văn Hưng. Toàn
bộ chỉ huy mặt trận không còn ai, không còn thời gian (tính theo từng
ngày, giờ một) để giải bài toán An Lộc ngoài LêLợi Lê Quang Lưỡng và
những tiểu đoàn nhảy dù thuộc quyền của ông.
Chiếc trực thăng chỉ huy ở một cao độ rờn rợn lạnh người lượn vòng thứ
năm trên An Lộc. Đại Tá Lưỡng hỏi Thiếu Tá Quyền..
- Thấy cái đồi ở phía đông-nam không?
- Thấy đại tá.
- Chỗ đó.
Vâng, mình đi thêm một vòng để thấy rõ hơn đại tá.. LêLợi gật đầu đồng ý,
ra dấu cho Quyền bảo phi công quay lại đường bay. Không cẩn thận không
được. Bao tính mạng quân binh tùy thuộc vào quyết định về vị trí nầy: Bãi
đáp trực thăng đổ quân. Cũng là đầu mối để thực hiện kế hoạch tăng viện,
giải vây An Lộc, chứng thực cùng cả nước và thế giới sức chiến đấu của
người lính Miền Nam.
.. Mình sẽ xuống cái ấp gì đây Quyền; ấp tên nghe lạ quá? Lê Lợi chỉ
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014