Page 30 - DACSAN70
P. 30
30 Muõ Ñoû 70
chắc chắn; đến chiều tối, Đại Đội 64 được lệnh kéo lên tăng cường bởi
Trung Tá Đỉnh hiểu rõ thêm ý đồ của đối phương. Quảng cách hai đại đội
khoảng chừng 600 thước, nhưng Trung Úy Tuấn phải mất năm giờ mới
“bắt tay” được đại đội bạn. Hai viên đại đội trưởng nói cùng nhau: “Một
mình tao nó đánh không xong, nay hai đứa sức mấy tụi mình bị lũng.” Từ
An Lộc, Đại Tá Lưỡng theo dõi diễn tiến trận đánh của Tiểu Đoàn 6, và
ôn gcũng thấy ra rằng nếu TĐ6 bị bứng khỏi khu vực Đồi Gió có nghĩa,
các đơn vị của lữ đoàn hoàn toàn mất hẳn với liên lạc bên ngoài – Lần tiếp
vận của Lữ Đoàn 1 hoá ra chỉ tăng cường quân số cho đạo quân bị vây ở
An Lộc thêm đông đảo. Ông trầm ngâm bảo Quyền: Hỏi bên Mỹ, rồi xin
ở quân đoàn phi vụ “Daisy Cutter - Bom BLU-82B” (22) thả xuống cho
tụi “Thằng Đỉnh”.. Phải có thứ nầy mới ăn thua đủ với bọn chúng!! Trái
bom từ bụng chiếc phi cơ vận tải võ trang AC130 (Phi cơ AC130 thiết trí
giàn phóng lựu 20, 40ly; đại liên 7.26ly; đại bác 105ly, chuyên trách công
tác yểm trợ cận phòng, thả bom dọn bãi, phá chướng ngại vật (thiên nhiên)
lớn, thả trái sáng yểm trợ tác chiến đêm) chứa 15,000 cân Anh thuốc nổ và
mãnh thép rơi bằng dù chính xác vào giữa đội hình đơn vị cộng sản chấm
dứt cuộc huyết chiến rạng sáng ngày 18 giữa tiếng reo hò của binh sĩ hai
đại đội 63, 64.
Ngày 18 tương đối bình yên, Trung Tá Đỉnh đưa Đại Đội 61 xuống thay
thế để hai Đại Đội 63, 64 trở lại đồi với lời khen ngợi: “Làm trưởng ấp một
đêm là giỏi lắm rồi.. Lấy được hai K54 (súng ngắn của người chỉ huy) như
vậy nó đánh hai toa phải là cấp tiểu đoàn, và thằng tiểu đoàn trưởng thế
nào cũng đã về với bác nó!”.
Hai-mươi bốn giờ “bình an” của ngày 18 đi qua nhanh chóng để bão lửa
phục thù của Bắc quân ào xuống. Đồi Gió hay cao độ 175 dần nát vụn
dưới cơn pháo cường tập liên hồi, đồng thời phá nổ tung kho đạn dã chiến
của pháo đội 105ly của pháo đội/TĐ3Pháo Dù. Tiểu Đoàn Trưởng Đỉnh
và cố vấn Peyton đồng bị thương cùng với 32 quân binh.. Trong hầm chỉ
huy của Đại Tá Nhật, Lữ Đoàn Trưởng Lê Quang Lưỡng biết đã đến lúc
địch quyết tâm dứt điểm Đồi Gió, khóa cửa ngõ vào thị xã trước khi thanh
toán mục tiêu chính: Cứ điểm trung tâm phòng thủ An Lộc. Ông mau mắn
quyết định: Tiểu Đoàn 6 không còn nhiệm vụ giữ pháo binh, tiểu đoàn
trưởng toàn quyền điều động đơn vị để giữ thế trận. Trên Đồi Gió, Đỉnh
lẫm bẩm:”Chỉ 48 giờ mất toi sáu khẩu pháo và ngàn quả đạn, thêm một lô
thương binh không tải thương.. Ở làm gì nơi cái đồi quái quỷ nầy nữa.”
Dọt! Đỉnh để lại hai Đại Đội 63, 64 do Tiểu Đoàn Phó Phạm Kim Bằng
trấn giữ, đẩy Vinh “con” xuống lại Ấp Ton Cui với lời dặn: “Mầy cố gắng
bắt tay “Thằng 1” (ĐĐ 61) dưới kia để có bãi tản thương, tiếp tế, ở trên
nầy nó pháo mờ người không làm ăn gì được.” Từ chân đồi đến ấp chỉ
khoảng 400 thước nhưng Vinh với ĐĐ62 phải mất hẳn một đêm 19 mới
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
chắc chắn; đến chiều tối, Đại Đội 64 được lệnh kéo lên tăng cường bởi
Trung Tá Đỉnh hiểu rõ thêm ý đồ của đối phương. Quảng cách hai đại đội
khoảng chừng 600 thước, nhưng Trung Úy Tuấn phải mất năm giờ mới
“bắt tay” được đại đội bạn. Hai viên đại đội trưởng nói cùng nhau: “Một
mình tao nó đánh không xong, nay hai đứa sức mấy tụi mình bị lũng.” Từ
An Lộc, Đại Tá Lưỡng theo dõi diễn tiến trận đánh của Tiểu Đoàn 6, và
ôn gcũng thấy ra rằng nếu TĐ6 bị bứng khỏi khu vực Đồi Gió có nghĩa,
các đơn vị của lữ đoàn hoàn toàn mất hẳn với liên lạc bên ngoài – Lần tiếp
vận của Lữ Đoàn 1 hoá ra chỉ tăng cường quân số cho đạo quân bị vây ở
An Lộc thêm đông đảo. Ông trầm ngâm bảo Quyền: Hỏi bên Mỹ, rồi xin
ở quân đoàn phi vụ “Daisy Cutter - Bom BLU-82B” (22) thả xuống cho
tụi “Thằng Đỉnh”.. Phải có thứ nầy mới ăn thua đủ với bọn chúng!! Trái
bom từ bụng chiếc phi cơ vận tải võ trang AC130 (Phi cơ AC130 thiết trí
giàn phóng lựu 20, 40ly; đại liên 7.26ly; đại bác 105ly, chuyên trách công
tác yểm trợ cận phòng, thả bom dọn bãi, phá chướng ngại vật (thiên nhiên)
lớn, thả trái sáng yểm trợ tác chiến đêm) chứa 15,000 cân Anh thuốc nổ và
mãnh thép rơi bằng dù chính xác vào giữa đội hình đơn vị cộng sản chấm
dứt cuộc huyết chiến rạng sáng ngày 18 giữa tiếng reo hò của binh sĩ hai
đại đội 63, 64.
Ngày 18 tương đối bình yên, Trung Tá Đỉnh đưa Đại Đội 61 xuống thay
thế để hai Đại Đội 63, 64 trở lại đồi với lời khen ngợi: “Làm trưởng ấp một
đêm là giỏi lắm rồi.. Lấy được hai K54 (súng ngắn của người chỉ huy) như
vậy nó đánh hai toa phải là cấp tiểu đoàn, và thằng tiểu đoàn trưởng thế
nào cũng đã về với bác nó!”.
Hai-mươi bốn giờ “bình an” của ngày 18 đi qua nhanh chóng để bão lửa
phục thù của Bắc quân ào xuống. Đồi Gió hay cao độ 175 dần nát vụn
dưới cơn pháo cường tập liên hồi, đồng thời phá nổ tung kho đạn dã chiến
của pháo đội 105ly của pháo đội/TĐ3Pháo Dù. Tiểu Đoàn Trưởng Đỉnh
và cố vấn Peyton đồng bị thương cùng với 32 quân binh.. Trong hầm chỉ
huy của Đại Tá Nhật, Lữ Đoàn Trưởng Lê Quang Lưỡng biết đã đến lúc
địch quyết tâm dứt điểm Đồi Gió, khóa cửa ngõ vào thị xã trước khi thanh
toán mục tiêu chính: Cứ điểm trung tâm phòng thủ An Lộc. Ông mau mắn
quyết định: Tiểu Đoàn 6 không còn nhiệm vụ giữ pháo binh, tiểu đoàn
trưởng toàn quyền điều động đơn vị để giữ thế trận. Trên Đồi Gió, Đỉnh
lẫm bẩm:”Chỉ 48 giờ mất toi sáu khẩu pháo và ngàn quả đạn, thêm một lô
thương binh không tải thương.. Ở làm gì nơi cái đồi quái quỷ nầy nữa.”
Dọt! Đỉnh để lại hai Đại Đội 63, 64 do Tiểu Đoàn Phó Phạm Kim Bằng
trấn giữ, đẩy Vinh “con” xuống lại Ấp Ton Cui với lời dặn: “Mầy cố gắng
bắt tay “Thằng 1” (ĐĐ 61) dưới kia để có bãi tản thương, tiếp tế, ở trên
nầy nó pháo mờ người không làm ăn gì được.” Từ chân đồi đến ấp chỉ
khoảng 400 thước nhưng Vinh với ĐĐ62 phải mất hẳn một đêm 19 mới
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014