Page 31 - DACSAN70
P. 31
Muõ Ñoû 70 31

đi thấu. Quân binh hai bên trộn với nhau như gạo và trấu, chỉ còn cá nhân
chiến đấu qua cách sờ nón sắt để phân biệt ta hay địch! Đêm 19 chuyển
qua ngày 20 với tiếng kèn thúc quân vang dội dọc Đường 245, cùng lúc,
đầu con đường, nghe rõ tiếng động cơ máy nổ của tăng T54 rầm rầm di
chuyển.. Đỉnh rung tay: Bỏ mẹ, nó dứt điểm mình rồi! Tăng T54 ầm ầm
tiến lên Đồi Gió trước (ý hẳn phía cộng sản ước tính bộ chỉ huy TĐ6 vẫn
còn ở trên đồi) .. Tiểu Đoàn Phó Phạm Kim Bằng cùng hai đại đội trưởng
Hoàng, Tuấn cùng ra giao thông hào với khinh binh, đợi chờ những chiếc
tăng lố nhố lính Bắc quân tùng thiết xông lên. Trận chiến không cân sức
dần tàn vào trưa ngày 20 với kết thúc bi thảm: Tiểu Đoàn Phó Bằng bị bắn
tung một mắt; Đại Đội Trưởng Tuấn hứng ngay quả 75 ly, giã từ đời ở số
tuổi 23. Bằng buông ống liên hợp máy truyền tin thều thào bảo Hoàng khi
máu chảy xuống ướt đẫm mặt: “Thay tôi, dẫn hai đại đội về Đồi 169, đem
theo thương binh, chết để lại.”
Thanh toán xong Đồi Gió, quân cộng sản tập trung, điểm danh, chuyển
lệnh ngay trên Đường 245 trước khi thanh toán phần còn lại của Tiểu Đoàn
6 ở Ấp Ton Cui. Không lẽ đời mình tàn tại cái chỗ khốn nạn nầy hay sao
Nghiêm? Đỉnh than nhẹ với Nghiêm, sĩ quan Ban 3 khi chờ lệnh Lê Lợi.
Hơn hai-mươi bốn giờ của ngày 19 và 20 tháng Tư, Đại Tá Lưỡng không
hề chợp mắt, ông ngồi cạnh máy truyền tin theo dõi và ra từng lệnh ngắn
cần thiết đến Tiểu Đoàn 6 bởi ông biết rõ: Sinh mạng đơn vị đang đụng
trận ngoài kia hoàn toàn tùy thuộc vào mỗi quyết định của ông. Ông cũng
phải dấu đi mối đau riêng tư về tin Thiếu Tá Bằng bị thương nặng – Bằng
là một trong đại đội trưởng thân yêu của ông từ ngày mở trận Tiểu Đoàn
2 ở năm 1965 – Ông sống cùng, với bao nhiêu người đã nằm xuống, tưới
máu lên từng ngày, giờ chiến địa. Phải vô cùng khó khăn Lê Lợi mới lập
lại được liên lạc với Đỉnh (do các tầng số âm thoại bị phá bởi phía Bắc
quân dò được các tầng số âm thoại đang xử dụng) qua hệ thống máy cố vấn
Mỹ với trạm chuyển tiếp trên Núi Bà Đen (Tây Ninh), nơi cách An Lộc
100 cây số đường chim bay..
..Đây Lê Lợi 612.. Đỉnh chong đôi mắt mệt mỏi nghe rõ từng chữ: “Sẽ có
ba line B52 đánh xuống chỗ anh, cách anh chỉ 500 thước thôi (phi cơ B52
dùng trong công tác yểm trợ chiến thuật CAS (Close Air Support) trên lý
thuyết phải có khoảng cách an toàn hai cây số), ở ba hướng, Bắc, Đông, và
Nam, xong anh theo hướng Đông-Nam đến bờ Sông Bé có trực thăng rước
về.. Gắng lên, đời anh và tôi chỉ có một lần”. Ba line B52 đánh xuống như
cơn địa chấn, 500 thước đối với bom 500 cân Anh thả một loạt 24 trái (số
lượng tối thiểu tùy theo cự ly bay, và giờ hoạt động trên mục tiêu) (23) quả
thật không còn “khoảng cách an toàn” nào nữa. Những chiếc B52 vừa đi
qua, Đỉnh báo cáo cùng “612”: Xong rồi, xin Lê Lợi màn khói. Không có
khói, thôi anh và con cái dọt đi. Tôi nghe. Đỉnh nói với hơi thở hụt
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36