Page 147 - DanSan68
P. 147
Muõ Ñoû 68 147

thầy học tốt, mai nầy trở về em sẽ giúp thầy đi dạy trở lại...
Thế là ba trao anh con lại cho mẹ bế và gom hành trang gọn nhẹ ra đi. Tạm
thời ba đến trình diện tại một trường học lớn của Sài Gòn trong 2 ngày một
đêm. Thói đểu của kẻ thù là mỗi bữa ăn chúng đều gọi các
nhà hàng lớn như Ngọc Lan Đình, Đồng Khánh, Soái Kình Lâm... chỡ
cơm nước vào tận nơi cho cựu Sĩ Quan VNCH ăn. Chúng biết rõ phần lớn
các nhà hàng ở Sài Gòn do chủ nhân người Hoa làm chủ. Người
Hoa sống bằng kinh doanh, rất sợ bất ổn, rất sợ binh biến. Tổ tiên họ từng
bỏ của ở Hoa Lục để chạy lấy người xuôi về nam, do đó họ ngầm hiểu là
tương lai họ sắp bị đe dọa. Vì vậy khi nghe “ cách mạng “ gọi
phục vụ cơm nước là họ mừng hết lớn, cho xe chỡ thức ăn tới tận nơi ngày
hai buổi, và tận lực lợi dụng cơ hội bằng vàng để lấy điểm với “ cách mạng
“. Mặt khác, đó là động tác giả của kẻ thù nhầm làm cho những người bại
trận lầm tưởng mình được đối xử tử tế bởi cái gọi là “ Hòa hợp Hòa giải
“ gì đó.
Cho đến một đêm, khi mọi người còn đang ngủ bỗng nghe đánh thức dậy,
tập họp bảo là :" Tất cả thức dậy,chuẩn bị hành quân " . Giữa bóng đêm
mờ ảo, dân chúng Sài Gòn giờ này chắc vẫn còn đang trằn trọc trong màn
đêm u ám của nỗi âu lo đổi đời. Ba cùng các bác xếp hàng lần lượt ra khỏi
trường học. Bên ngoài, những tên bộ đội miền bắc làm hàng rào 2 hàng
lăm lăm A K với những lưỡi lê đe dọa đâm thẳng vào những ai có cử chỉ
bất tuân. Lần lượt từng tốp 20 người được gọi lên những chiếc Molotova
nhổng đít cao hôi rình mùi xăng Liên Xô. Lên xe ,ngồi 2 hàng ghế 2 bên
thùng xe và hàng ghế giữa, nghe bộ đội lên đạn và quát tất cả phải ngồi
yên, nếu mất trật tự sẽ bắn không thương tiếc. Đoàn Molotova rời Sài gòn
,Chợ Lớn ra đường Cộng Hòa hướng trực chỉ về Ngả Tư Bảy Hiền, có
lẻ nhắm hướng lên Tây Ninh. Thực ra trước khi xe lăn bánh, các tấm bạt
mui bố đều được phủ kín. May mắn, có một chú ngồi ở đầu ghế tìm đâu
ra mảnh dao lam. Xe chạy nhào, lắc, chú ấy lợi dụng cứa mạnh mảnh lam
vào bố, và chả mấy chốc khoét được một lỗ lớn hơn đầu ngón tay cái để
theo dõi xem chúng đưa mọi người đi đâu. Đoàn xe dài rồng rắn nối nhau
về hướng Tây Ninh. Lúc sắp đến Trảng Lớn, một tai nạn bất ngờ xảy ra.
Một chiếc xe tải chỡ tre ngược chiều đã đâm vào một chiếc Molotova, một
cây tre già và nhọn đã đâm xuyên lớp vải bố của chiếc Molotova, và dâm
xuyên thủng lưng một chú tù trẻ ra trước bụng khiến chú chết tại chỗ, trước
khi mang thân phận người tù. Đoàn xe cho người xuống Trảng Lớn, đó là
một căn cứ quân sự lớn trước đó của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, trong
đó có Phi trường Trảng Lớn, và xác một chiếc AC 47 còn bỏ lại. Rất may
là người dân vẫn ghét Việt Cộng, vẫn thương những người lính Việt Nam
Cộng Hòa, nên những tài xế xe đò và xe hàng từ Tây Ninh chạy ngược về
Sài Gòn đã báo cho dân Sài Gòn biết là Việt Cộng chỡ mấy ông Sĩ quan lên

Giả từ Denver
   142   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152