Page 114 - DanSan68
P. 114
114 Muõ Ñoû 68
của Đại đội chảy ra bãi tập thể dục quân sự, ăn dưới ánh trăng, hay trong
bóng tối bao quanh. Tôi đã nuốt những hạt cơm nguội lạnh đó trong nhiều
đêm cùng với nỗi tủi thân của mình. Rồi một đêm nào đó, tôi không nhớ rõ,
Thiếu uý Nguyễn Hưng Chiêu, Trung đội trưởng của tôi, trong buổi trực
đêm của ông, bắt gặp tôi đang ngồi ăn cơm đêm trong bóng tối như vậy.
Khi ông rọi đèn pile thấy rõ ga-men cơm đang ăn dang dở và chai xì-dầu,
trong khi tôi đứng thẳng ở tư thế nghiêm của một sinh viên trước thượng
cấp của mình. Ông không nói gì, để tôi đứng đó và đi vào dãy phòng ngủ
của Đại đội. Tôi âm thầm trở về phòng với nỗi lo sợ lớn lao trong lòng. Tôi
sợ mình đã vi phạm một lỗi lầm quân kỷ nào đó của Trường. Mấy ngày sau
tôi chờ đợi nhận phần phạt. Nhưng không, ngược lại, tôi nhận được tờ giấy
bạc 100 Đồng, một số tiền khá nhiều lúc đó, xếp giữa hai trang giấy trong
tập bài học của tôi sau khi Thầy khám duyệt và hoàn trả các tập vở đó lại
cho các sinh viên Trung đội. Thầy đã kín đáo cho tôi tiền như đã hiểu rõ
hoàn cảnh của tôi. Đã gần sáu mươi năm rồi, tôi mang ơn Thầy Chiêu đã
đào tạo tôi trở thành một sĩ quan QLVNCH và về đức độ và lòng nhân hậu
của Thầy. Tôi không mong trả được ơn Thầy trong cuộc đời nầy vì tôi biết
không có gì quí giá xứng với tấm lòng bao dung rộng lớn của Thầy. Ngược
lại, rõ ràng người đã đền đáp ơn Thầy nhiều nhất là Tướng Lê văn Hưng vì
những chiến công rực rỡ và sự tuẫn tiết cao đẹp của vị Tướng nầy, người
anh hùng mà Thầy một thời đã tạo dựng nên.

Lúc đó tôi rất ít xuất trại nghỉ phép. Họa hoằn có đi phép thì cũng chỉ
xuất trại vào sáng ngày Chúa nhật, đi dạo vòng vòng các khu phố lớn
Saigòn, xem chớp bóng ở các rạp chiếu bóng thường trực để đợi đến chiều
ra Đường Hai Bà Trưng, sau Trụ sở Quốc hội, đợi đoàn xe GMC đưa đón
SVSQ của Trường rước về. Những tuần không đi phép tôi mặc quân phục
chỉnh tề, cùng các bạn trong Trung đội người miền Bắc, cũng “mồ côi”
như tôi sau khi Hiệp định Genève-1954 chia đôi đất nước, đi dạo ở khu
chung quanh sân cờ lớn của Trường, nơi có những hàng cây tỏa bóng mát,
dù ít oi, xuống thảm cỏ dưới gốc, mà các SVSQ lưu trại thường đón tiếp
và vui vầy với gia đình hay người yêu đến thăm viếng trong ngày Chúa
nhật.

Cảnh đầm ấm, hạnh phúc và sinh động hực hỡ màu sắc nầy cũng diễn ra
trong Câu lạc bộ Sinh viên và trong các lều mát hay quán ăn chung quanh
đó. Dĩ nhiên trong số những thân nhân đến thăm viếng sinh viên hàng tuần
không thiếu những bóng hồng tươi đẹp, xinh xắn, là chị, là em, là bạn, là
người yêu, hay vợ của sinh viên lưu trại. Một trong những người đẹp đó là
vợ của anh Hưng. Nhìn từ xa xa cũng biết chị đẹp. Dáng người cao thon
thả nhưng cân đối khoẻ mạnh như một thiếu nữ phương Tây. Mặt sáng,

Giả từ Denver
   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119