Page 37 - MuDo67
P. 37


thì mới rút viên ngọc. Nhờ viên ngọc quý, cai phu đã cứu được không biết
bao nhiêu mạng người.
Thân sinh tôi kể chuyện ngọc rắn như sau:
Đông Y Sĩ Trung Quốc - Công Dã Tràng là người đầu tiên đã khám phá
tính chất kỳ diệu của Ngọc Rắn. Thuở ấy, y sĩ họ Công có nuôi một cặp
rắn hổ. Một hôm thừa cơ rắn đực đi vắng, rắn cái gian dâm với con rắn
đực ở gần đó. Tình cờ Công Dã Tràng nhìn thấy, ông tức giận, bèn lấy cây
rượt đánh con rắn lăng loàn. Rắn đực đi đâu nãy giờ, vừa bò về trông thấy
gia sự đau xót như vậy, bèn ngỏ ý cảm tạ Công Dã Tràng, bằng cách nhả
viên ngọc quý trong miệng ra, tặng ông ta và dặn như sau: “Đại nhân hãy
giữ kỹ viên ngọc này nó sẽ giúp ông cấp cứu thiên hạ, nếu chẳng may họ
bị rắn độc cắn. Đại nhân cứ áp viên ngọc vào nơi thương tích, là nó sẽ hút
hết chất độc. Ngọc này không phải rắn nào cũng có, phải có sự tu luyện lâu
năm, ngọc mới kết tụ trong miệng. Vì thân hình rắn trơn tru, rắn chỉ biết
dấu ngọc vào miệng mà thôi, như thế chẳng ai trông thấy cả. Nhưng mà
có một điều bất tiện là: lúc ăn rắn phải nhả viên ngọc ra, ăn xong lại phải
ngậm vào, giữ gìn cẩn thận như cái bùa hộ mệnh của rắn thần.”
Bây giờ ta phải đánh dấu hỏi: Tại sao Công Dã Tràng đã hiểu thấu ngôn
ngữ của loài vật như con rắn? Thì đây là câu trả lời. Theo Lê Quý Đôn
viết trong Văn Đài Loại Ngữ, quyển 7, Thư Tịch Loại, gồm 107 điều nói
về Kinh Sử Tử Tập, từ thời Xuân Thu Chiến Quốc cho đến các đời Đường
Tống Nguyên Minh Thanh, và căn cứ sách Luận Ngữ của Đức Khổng Tử,
thì Công Dã Tràng hiểu tiếng chim, nhà nghèo, không có việc làm, không
lấy gì để ăn. Một hôm có con chim bay trên mái nhà, kêu rằng: “Cọp ăn
thịt dê ở núi Nam Sơn, nên mau ra mà lấy về”. Công Dã Tràng nghe lời
chim gọi, chạy ra núi Nam Sơn quả nhiên bắt được dê bị cọp ăn; còn thừa.
Khi người chủ mất dê đi tìm, theo vết tới nhà trông thấy sừng dê, cho là...
Công Dã Tràng ăn trộm dê, bèn kiện lên quan. Vua nước Lỗ hạ lệnh đưa
Công Dã Tràng giam vào ngục. Còn Khổng Tử thì một mực kêu oan cho
Tràng mà cũng không được.
Ít lâu sau, chim sẻ lại kêu ở nhà ngục rằng: “Người nước Tề xâm lăng
bờ cõi, nên mau ra đánh đuổi”. Tràng bảo người cai ngục tâu việc ấy lên
vua quan. Vua không tin nhưng rồi cũng đâm lo, bèn sai người đi ra biên
thùy thám thính thì quả thấy quân Tề ồ ạt kéo tới thật. Vua bèn sai Công
Dã Tràng đem quân đi đánh, đuổi được quân Tề. Vua bèn tha cho Công
Dã Tràng và phong cho làm Đại Phu. Nhưng ông ta không nhận, vì ông ta
nghĩ rằng: “Nhờ loài chim mà được tước lộc là một điều nhục”. Tiết tháo
vậy thay! Từ đó về sau, không ai học tiếng chim nữa. Nhưng ngày nay, có
nhiều nhà khoa học lại bắt đầu học tiếng chim cá, thú vật, để hiểu biết thêm
ngôn ngữ của loài vật.
Vịnh Hạ Long, nơi quần đảo Bạch Long Vĩ. Họ chỉ trông thấy cái đuôi (
   32   33   34   35   36   37   38   39   40   41   42