Page 58 - MUDO82
P. 58
Mũ Đỏ 82 56
cám ơn em nhiều, mà sao em nhận ra chị .?” “Lúc nảy khi chị kéo
mặt nạ xuống lau cặp kiếng thì em nhận ra ngay, chị rất giống bác
gái .”Tôi bật cười “ thì ra chị bây giờ vừa mập vừa lùn phải không
?.” Thu khoát tay lia lịa “Không phải đâu, em nói chị giống bác là
cử chỉ và nét mặt thôi, chớ chị ốm và cao hơn bác nhiều.” Tôi xin
điện thoại của Thu và hẹn sẽ nói chuyện nhiều hơn (Anh đang chờ
tôi ngoài parking). Trên đường về nhà tôi nhớ lại lời Thu nhắc về
đám cưới của chúng tôi, tôi bật cười một mình. Anh vừa lái xe vừa
hỏi em cười chuyện gì vậy ? “Chuyện đám cưới của mình” “Sao
tự nhiên lại nhớ chuyện đám cưới ? .”Tôi giải thích“ Em vừa gặp
lại H. Thu, con bé phụ lo đám cưới của tụi mình hồi đó, Thu có hỏi
thăm anh, mà sao hồi đó anh “Sến” quá vậy ?.” . Anh nổi quạo “Sao
gọi là sến ?? .”Đám cưới của tôi thật kỳ cục, hai bà sui lựa ngày cưới
ngay vào lúc tôi bận nhiều công tác xã hội, nhất trong năm.. Trước
Giáng sinh hai tháng tôi phải lo gây quỹ (Để kiếm tiền mua quà cho
thương binh, cho cô nhi, quả-phụ) Tiểu Khu không có ngân khoản,
Phòng Xã hội chúng tôi phải hợp tác với hội Phụ nữ trong tỉnh do
Phu nhân Tỉnh trưởng làm hội trưởng.. Làm việc với các Phu nhân
thì ai cũng thừa biết. Các bà chỉ là những bông hoa đẹp để chưng mà
thôi. Phòng Xã hội chúng tôi phải nhờ sự giúp đỡ của khối CTCT
mớì kham nổi. Những buổi bán đấu giá, những buổi tiệc đón tiếp
các thương gia, quan khách... Nhờ vào việc, các thương gia trong
tỉnh ai cũng muốn mua danh tiếng, nên những buổi bán đấu giá, tiệc
gây quỹ đều thành công thật mỹ mãn. Nhờ đó quỹ Xã hội của chúng
tôi mới có đủ tiền, để lo những món quà ngày Giáng Sinh, ngày Tết
cho các chiến sĩ tiền đồn và thương binh đang điều trị ở bệnh viện
Nguyễn văn Nhất-Vũng Tàu (Phòng XH bảo trợ nguyên bệnh viện,
mỗi lần phát quà thường thì khoảng hơn 500 bệnh nhân) .........Tôi
bù đầu vì công việc (Trách nhiệm của một trưởng phòng không cho
phép tôi vắng mặt) Chiều 24 tôi mới về đến nhà. Vừa xuống xe, tôi
đã thấy ngay chiếc cổng nhà tôi đựợc trang trí thành mái nhà tranh,
dưới mái nhà là chiếc bảng to với hai chữ Vu Quy bằng những thanh
tre ghép lại rất khéo. Dọc dài theo hai bên cột là những quả tim bằng
gỗ nối nhau. Đẹp thì có đẹp nhưng tôi thấy nó hơi “Sến”. Chưa kịp
cười thì mẹ tôi bước ra, lớn tiếng cằn nhằn “Sáng mai là đám cưới,
mà bây giờ mới chịu bò về. Sao không đi luôn đi...!”. Có lẽ trút được
chút giận nên bà bước vào bếp. Tôi làm thinh nhưng trong bụng lầm
Xuân Nhâm Dần, 2022