Page 66 - MuDoso78
P. 66

Mũ Đỏ 78                            65
        ,nhưng nếu không ăn thì mẹ sẽ buồn  Mẹ bắt uống thuốc cãm ,bắt uống
        nhiều nước .

        Hà cứ như một ngừơi máy  mẹ bảo gì làm nấy không nói lời nào Mẹ Hà
        vưà khóc vừa nói “ Hà ơi con đừng làm mẹ sợ .” Hà nghe tiếng van-vái
        cuả mẹ trước bàn thờ  .Lời khấn  hứa  mẹ sẽ ăn chay nguyên tháng nếu Hà
        khỏi bệnh .Hà chợt tỉnh sau tiếng khóc và lời khấn- cầu cuả mẹ mình .Trưa
        hôm đó Hà gương dây , cố-gắng ăn  tí cơm .Mẹ Hà đã vui ra mặt ,bà khoe
        với chồng , Phật tỗ đã chứng giám lời cầu khẩn cuả bà  .....Riêng.Hà ,đã cố
        nén được nổi buồn  xuống tận đáy lòng  .May là Hà chưa thưa chuyện  với
        ba mẹ theo lời Huân dặn ..... .Hà trở lại trường . Ngọc đã nói đúng , mất-
        tích đâu có nghiã là chết ,vẫn còn hy-vọng  .Anh ấy bị bắt , sẽ có một ngày
        anh  trở về  .Hà  cố bám víu lấy niềm hy-vọng ấy , ngày qua ngày .Hà đã
        gởi thêm 3 lá  thư nữa đến KBC cuả chàng nhưng đều bị trả lại .........Mới
        đó mà đã gần hết năm thứ nhất ở Văn khoa  .Tháng 4 năm 1975 tinh hình
        chiến sự sôi động làm người dân  Saigòn lo sợ ............
        Cuối cùng cuộc chiến tàn trong tức tửơi ...Ba mươi năm dài , bao nhiêu
        xương máu cuả người lính  miền Nam VN  đỗ ra đễ bảo vệ ấm no cho đồng
        bào , chợt oà vỡ sau  hai tiếng “ Đầu-hàng .” Hai tiếng đó đã tạo nên vết
        thương quá lớn trong lòng người dân miền Nam ,và nó là nổi uất hận cuả
        tất cã các chiến –sĩ đã quyết xã-thân cho đất nước .Thà họ nằm xuống cho
        quê hương ,chớ không đầu giặc ...... .Cã gia đình Hà rời Saìgòn trước ngày
        30 thángg 04  trong tình trạng hổn-loạn  cuả Saigòn  .Chiếc tàu cuả ngân-
        hàng  Việt Nam Thương Tín  nơi làm việc của ba Hà ,đã đưa gia-đình Hà
        rời xa  VN trong  những dòng nước mắt và nổi lo-âu .Hà không mang theo
        được gì ngoài gói hành lý mà mẹ Hà đã sắp sẳn .Những bức thư cuả mối
        tình đầu cũng bị bỏ lại ...............

        Cuộc đời của những người phải sống lưu-vong , cũng gần giống như nhau
        .Họ đều có khởi đâù  bằng những nghề lao động chân tay .Đễ hy-sinh cho
        các con được đến trưòng  Những người dưới tuổi 30  họ có điều kiện đi học
        lại và cố ngoi lên từng lớp trung -lưu ( mid class) mà thôi Những người
        kém may mắn đều sống cuộc đời cuả người dân lao-động cho hết kiếp con
        người !!!! Anh Sơn và Hà đều xong đại học , đó là niềm hảnh diện và bù
        đắp sự hy-sinh của ba mẹ.... .Hà lập gia-đình với Tâm,bạn anh Sơn , chồng
        Hà cũng là kiến trúc sư như anh Sơn . Cuộc sống hạnh-phúc không bao lâu
        khi thằng Quân hoc đến lớp 11 thì ba nó qua đời vì tai nạn  xe  trên xa-lộ
        .Hà lại một lần nữa , nếm đau thương .Chồng nàng ra đi không một lời
        trăn-trối ...hai cuộc tình đi qua trong đời Hà đều kết thúc một cách đớn-
        đau  , nhanh như một tia chớp trên bầu trời vần-vũ mưa ..........Hơn 15 năm
        nay Hà đã sống thật lặng-lẽ , với cuộc đời của một goá- phụ  ......Hà càng
                        Tháng sáu hai không một tám
   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71