Page 62 - MuDoso78
P. 62
Mũ Đỏ 78 61
! sao mẹ không la nó mà cứ la con .” Hà nhủ thầm trong bụng ( chưa về
làm dâu mà nó đã dám chọc mình rồi ,đúng là dâu thời đại .) Thu biết mình
đang bị trách nó quay hẳn người lại nhìn Hà , không nó lời nào,chỉ nhẻo
miêng cười thật tươi như muốn “ Cầu hòạ” .Nụ cười cuả con bé chợt làm
Hà dịu hẳn cơn bực vừa bọc phát, khi bị hai đứa nhỏ “ chọc quê .” Hà lầm
bầm “ Thiệt tình ! Hai đứa nầy dám chọc tui nữa !.” Câu nói thoát ra tư-
nhiên mà thôi , nhưng tư-tưởng Hà thì lại nối liền với nụ cười thật tươi
cuả Thu . Nụ cười đó thật quen với nàng ,.Nụ cười mà hơn bốn mươi năm
trước thường đi vào những giấc mộng đẹp cuả cô bé học trò
.Tại sao Thu lại có nụ cười giống người ấy đến như thế .Hà băt đầu nhìn
kỷ con bé .Thu biết Hà không còn giận Quân và nó. vì sự chọc đuà hơi quá
trớn cuả chúng , nó quay sang Quân và tiú-tít nói về buổi ăn trưa ngày mai
khi đến nơi ..Hà dường như không nghe chúng nói gì . Nàng đang thả hồn
trở về một thời quá khứ xa xưa ..........Trời đang đứng bóng, mặt trời chiếu
thẳng xuống đỉnh đầu mọi người .Những tia hồng ngoại nóng hừng-hực
ấy , đã mang đến cho Saigòn , ánh nắng gay gắt cuả tháng Tư ,tháng bắt
đầu vào muà hè , cái mùa mà những cô, cậu học trò đều yêu thích .Vừa
bứơc ra khỏi cổng trường ,Hà đã gặp anh Huân đang đứng chờ .Hôm nay
anh nhìn hơi khác hơn tuần trứơc , khi lần đầu anh đến nhà Hà .Nhìn
anh có vẽ tươi tắn và tươm tất hơn .Chiếc mủ đỏ đội nghiêng trên mái tóc
dường như mới vừa cắt .Có một chút gì hiên-ngang , một chút thu-hút và
quyến-rũ , nhất là bộ quân -phục hoa rừng được ủi hồ thẳng nếp , Vừa thấy
Huân , Hà chợt chậm bước .Dường như đó là phản ứng tư-nhiên cuả các
nàng , khi cãm nhận có ai đó đang nhìn mình .Ngoc đang đi song song với
Hà chợt gắt “ Sao tự nhiên mầy đi chậm lại vậy ?.” vưà hỏi nó vừa nhìn
theo ánh mắt Hà “ Ê Hà ! anh chàng mủ đỏ nào đẹp trai quá vậy ? !” Lúc
đó Huân cũng vừa bước đến trước mặt hai cô bé , anh nói liền “Anh đến
đón Hà .”
Vừa ngượng với Ngọc hay ngượng ngùng với chính mình .Vì đây là lần
đầu , có một người con trai đến chờ mình nơi cổng trường . Ngọc có vẽ dạn
dĩ hơn , nó nói trỏng chọc Hà “ Ngừơi hùng đón người đẹp !.Thôi chào
hai người tui về trước .” Vừa xoay lưng đi nó còn nói tiếp “ Hôm nay mầy
mất một bửa ăn bò-viên rồi đó Hà .” Hà ngượng cứng cả người , vì bị Ngọc
phơi bày thói ăn quà vặt cuả mình . Huân nhanh nhẫu “ Cô gì đó ơi.!.”
Ngọc xoay người lại “Anh gọi tui hả ?.”. Huân gật đầu và nói với Hà “ Hà
mời bạn dùm anh,cã ba chúng ta cùng đi ăn bò viên nhen .?.” Đã ngượng
Hà càng ngương hơn ,cô bé đứng chôn chân tại chỗ trong khi Ngoc quay
hẳn người lại hỏi “Có thật không ! anh cùng đi ăn bò viên với tụi nầy hả ?
.” không đợi Huân trả lời , Ngọc nắm tay Hà kéo đi ,Huân bước theo sau
Tháng sáu hai không một tám