Page 63 - MuDoso78
P. 63

Mũ Đỏ 78                       62

        hai cô bé ...Bên hông trường Gia-Long gần chuà Xá-Lợi , những chiếc xe
        thức ăn vặt nối tiếp nhau dưới những bóng cây râm mát  .Bên xe bò viên
        chiếc bàn thấp còn trống Ngọc nhanh chân bước đến kéo thêm chiếc ghế
        thấp  cho đủ ba chiếc Huân đẫy nhẹ chiếc ghế cho Hà ngồi xuống ...Trong
        lúc chờ chú Ba mang bò viên đến Huân không đễ mất cơ-hội anh nói ngay
        điều mình muốn . “ Hôm nay  ,anh đến trường gặp Hà ,nếu Hà đồng ý ,
        anh mong được trao đổi thư với  Hà ,ba hôm nữa anh phải  trở về đơn-vị
        .” Hà chợt ngắt lời Huân “ Đơn-vị anh ở đâu  ?.”  “ Quảng-Trị .” Câu trả
        lời  ngắn ,gọn cuả Huân chợt làm cã hai cô bé cùng hốt hoảng . Ở cái tuổi
        17 mà lại lớn lên tại Saìgòn thì Quảng –Trị đối với các cô bé , là một nơi
        xa-xôi và đầy lửa khói ,chết-chóc , nơi đó là vùng giới-tuyến .


        Hình ảnh mùa Hè đỏ lửa 1972  mới  một năm trước .Cảnh  đồng bào ,trẻ
        con vô-tội  chết dọc theo Quốc –Lô 1 vì đạn pháo của bọn VC tàn-ác  Đã
        chiếu trên TV nhiều lần , làm sao Hà không hoảng sợ !.Hà đang lo-sợ vu-
        vơ , viễn ảnh chết-chóc tang thương qua hai tiếng “Quảng-Tri..”.Thấy Hà
        ngồi lặng thinh   chàng Mủ-đỏ hơi chột dạ “ Hà không đồng ý sao ?.” Hà
        ấp-úng  “ Không phải ! mà Hà không dám nhận thư anh , nếu ba ,mẹ  biết
        được thì chết ! .”  Ngọc cứ tỉnh bơ ăn một cách thoải mái . Nhưng thật ra
        nó đang lắng nghe , tò-mò  về chuyện cuả hai người, chợt lên tiếng “ Tao
        nhận thư dùm cho , mầy lấy điạ chỉ nhà tao .” Huân chụp ngay cơ hội  “
        Cám ơn Ngọc , ghi cho anh địa chỉ đi .”  Ngọc mở cặp , lấy giấy bút ghi
        điạ chỉ mình cho Huân , nó còn chọc đuà . “ Thư không bao giờ bị thất lạc
        ,nhưng phải có hối lộ đó !.” Huân cười nhẹ ,vưà cất mảnh giấy vào túi vừa
        nói “ Ngọc muốn hối lộ gì cũng được hết , nhưng với điều kiên là anh phải
        có thư hồi âm cuả Hà ! .” Hai tiếng cười dòn tan và một đôi gò má chợt
        đỏ hồng vì thẹn......... Mới hơn tuần lẽ trước , họ vẫn còn là hai người xa
        lạ .Khi anh Sơn , anh trai kế cuả Hà đưa anh Huân đến giới  thiệu với gia-
        đinh .Hà được biết qua câu chuyên, trao đổi  giữa  họ .


        Hai anh đã quen nhau hơn năm trước .Khi Tổng hôi sinh viên Saigòn ,phát
        động phong trào cứu trợ nạn lục miền Trung . Anh Sơn có tham gia .Sơn đã
        gặp và ngầm thán-phục lối làm việc cuả anh Huân  ,anh tháo-vác,nhanh-
        nhẹn ,ân-cần  hướng dẫn những sinh viên khoá dưới , trong công tác cứu
        trợ .Sơn lúc đó mới vào năm thứ nhất Văn khoa , trong khi anh Huân đang
        ở năm thứ ba .Sau chuyến công-tác đó anh Huân đã phải rời trường , vì
        anh rơi đúng vào tuổi bị động viên .Từ đó họ không còn gặp nhau .Tình
        cờ hôm ấy,,họ gặp lại nhau trong tiệm sách .  Sơn đã từng thán -phục anh
        Huân giờ gặp lại anh trong bộ áo rằn-ri ,chiếc mủ đỏ , hình ảnh thần tượng
        cuả Sơn .Khi thấy anh Huân Sơn rất mừng  ,buớc đến chào hỏi .Sơn năn-nỉ
        mãi Huân mới chịu về nhà cùng Sơn  Đã từ lâu Sơn ao-ước được   nghe
                        Tháng sáu hai không một tám
   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67   68