Page 61 - MuDoso78
P. 61

Mũ Đỏ 78                       60

        Vừa lau khô mái tóc Hà vừa cố xua đuổi giấc mơ ấy đi . Nàng tự nhủ mơ
        cũng chỉ là mơ mà thôi, và hình ảnh đó,cũng đã hơn bốn mười năm qua rồi
        còn gì !  Hà nhìn quanh ,mọi thứ  sắp-xếp đâu ra đó rồi ,giờ chỉ còn chờ
        ông tứơng  nhỏ đến là đi thôi .Thật sự chuyến đi nầy cũng khá quan trọng
        đối với Hà , vì nàng phải gặp mặt sui- gia, đễ chính thức hỏi cưới Thu cho
        thằng Quân .........


        Dựa đầu trên chiếc sofa Hà thả hồn theo giọng hát nủng- niụ , cuả cô ca
        sĩ trẻ nào đó mà Hà cũng không biết  tên .Những  câu cuối cuả bài   Bến
        giang đầu. “ Có phải vì anh ,bồng bềnh mãi trong gió sương .trong lúc đời
        em,dưới hiên trăng,khói lạc hướng .Rã rời chờ anh .tình rạn nứt ,xuân úa
        mầu. Bến duyên giang đầu nơi chôn kín một niềm đau .” Những  câu hát
        đó thường làm  Hà chạnh lòng nó nói lên tâm trạng cuả nàng , dầu đã hơn
        40 năm trôi qua .

        Tiếng ổ khoá lách-cách , nối liền với sự ồn-aò cuả cậu qúi tử “ Bà sui ơi,
        xong chưa lên đừơng ...” Hà bật cười về tánh lí-lắc cuả thằng bé . Thu bạn
        gái cuả Quân cúi đầu chào “Thưa bác.”  ,nhìn thấy  hai cái túi xách  bên
        cạnh chân Hà , nó biêt đó là hành lý  nên nhanh nhẩu  “ Bác ơi ,con xách
        mấy cái túi nầy ra xe nhen ?.” Cách nói cuả nó nghe như khô và thiếu lễ
        độ, nhưng Hà lại rất thích, vì đó là cách nói chuyện rất thật, rất chơn chất
        gói trọn cái  đặc thù cuả miền nam VN .

        Xe ra khỏi thành phố  một lúc, Hà chợt nhớ nói to “ Chết rồi Quân ơi ,mẹ
        đã bỏ quên cặp rượu  và giỏ trái cây  trên bàn ăn rồi .” Quân cười chọc mẹ
        “ Bà sui tính mang rượu  xuống nhâụ với ông sui hả ? .”  Hà vừa bực cho
        tánh lơ-đãng cuả mình , vừa ngượng với cô con dâu tương lai “ Cái thằng
        nầy  ,đã không nhắc mẹ mà còn cười nữa ,thôi ghé lại tiệm rượu nào trên
        đường mẹ mua cặp khác cho đúng lễ .” Thu lên tiếng  “ Dạ! con đã mua
        đầy đủ quà cho đàng trai rồi ,con biết cái gì  ba con thích  .” Hà chặn lời
        Thu “ Con mua cái gì nói cho bác nghe coị “ Dạ con mua hai hủ mắm lốc
        ,hai hủ dưa mắm , hai hủ mắm tôm chua và ..” Hà ngắt ngay lời Thu “ Chết
        rồi ! không được đâu ,mấy thứ con mua là đồ ăn trong nhà thôi, chớ không
        phải là quà ra mắt . Quân hỏi  “ Vậy mẹ tính mua gì làm qùa ra mắt  ông sui
        ? “ Hà  bực mình  “ Chuyện hỏi vợ của con , đáng lẽ là con phải lo chu đáo
        ,giờ còn hỏi khó mẹ nữa sao ? .” Bầu không khí trong xe có vẽ hơi căng
        Thu vội nói “ Bác đừng lo ,anh Quân chọc bác  thôi ,hồi nảy ảnh đã xách
        giỏ trái cây và hai chai rượu bỏ trong cóp xe rồi ..” Hà thở ra nhẹ nhỏm và
        bây giờ  là lúc Hà muốn hạch tội con bé Thu  nên nghiêm giọng “ Còn con
        nữa , tại sao hồi nảy không nói là có mang quà theo , mà còn nói là mua
        đủ thứ mắm  cho bác lo . Quân tiếp lời mẹ “ Thì Thu nó cũng chọc mẹ vậy
                        Tháng sáu hai không một tám
   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66