Page 43 - MuDoso78
P. 43
Mũ Đỏ 78 42
về rặng nhãn cạnh tòa án Quảng Ngãi nghỉ dưỡng quân.
Cứ như vậy, ban ngày tiếp tục ứng trực hành quân, lên đường 15 phút sau
khi nhận được lệnh, vì vậy ban ngày súng luôn mắc sau xe, đêm đến hạ
súng xuống, để phòng thủ vị trí, vì đêm không có nhiệm vụ yểm trợ hỏa
lực.
Sau đó tôi được lệnh làm pháo binh vị trí, nói cho vui là đi đóng đồn, tại
những vị trí này không có đơn vị bộ binh bảo vệ, vị trí pháo binh đầu tiên
tôi thiết lập trên đồi cầu Cộng Hòa, Nghĩa Hành; sau đó đồi Minh Long,
Quảng Ngãi. Ngày 12 tháng 11 năm 1961. Tại đồi Minh Long tôi nhận
được lệnh về làm pháo đội trưởng Pháo Đội B /TĐ2PB, thay thế nhiệm vụ
của Trung úy Trương duy Tài, (K4TĐ) trung úy Tài có lệnh thuyên chuyển
đi đơn vị khác. Lúc đó mỗi sư đoàn bộ binh chỉ có một tiểu đoàn pháo binh
(12 khẩu súng 105 ly kiểu M101) mà thôi, như vậy mỗi pháo đội chỉ có 4
khẩu đội.
Tiểu đoàn 2 Pháo binh trước năm 1954 là 5me GAVN, sau năm 1954 mới
có tên là TĐ2PB và trực thuộc SĐ2BB từ đó, sau năm 1963 được đổi tên
là TĐ21PB. Đọc (Nhật ký Hành Quân của đơn vị). Pháo đội B của 5me
GAVN năm 1951 bắn về làng tôi, (Xuân Bảng, Xuân Trưởng, Nam Định)
thi hành tác xạ theo lệnh của secteur Hành Thiện, căn cứ trên báo cáo của
tình báo địa phương, địch quân đang đồn trú tại làng tôi một đơn vị lớn,
thực tế không có một đơn vị nào của địch, tin tình báo gì lạ vậy, mà chỉ có
dân lành nằm chết khắp nơi trong làng! Dưới cơn mưa pháo, mẹ tôi ôm
chúng tôi dưới gầm giường, hy vọng che chở mảnh đạn pháo binh không
làm hại cho đàn con dại, mẹ Việt Nam vùng quê đơn giản suy nghĩ như
vậy đó, thời gian qua mau, không ngờ đúng 10 năm sau tôi lại chỉ huy pháo
đội này. 1/4 quân số đơn vị đã tham dự cuộc pháo kích năm 1951, vẫn còn
tại hàng. Vừa nhận bàn giao xong, sau không đầy một tuần làm quen đơn
vị, mùa đông bắt đầu, cái lạnh giá buốt hành hạ, lần đầu tiên trong đời tôi
thấy em bé gầy gò khoảng 6 tuổi, cõng một em khoảng 2 tuổi, cả hai không
có đủ áo chống lạnh, oái oăm là cả hai cùng ngậm điếu thuốc cì gà rất lớn
(Cẩm Lệ), hai điếu thuốc đang bốc khói, trông hai em rất hạnh phúc, cõng
nhau đi ngoài trời gió lạnh tại ga xe lửa Tam Kỳ. Tôi bắt đầu nhập cuộc trở
lại. Rồi cũng lại kéo hai khẩu súng đại bác của pháo đội B lưu động tại tỉnh
Quảng Nam, ai cũng sợ phải làm nhiệm vụ lưu động, vì sợ phải gần Đại Tá
tư lệnh, tôi lại bằng lòng với nhiệm vụ lưu động, vì dù sao tối đến cũng hay
được ở thành phố, chính vị tiểu đoàn trưởng Đại úy Nguyễn văn Thiệu,
cũng muốn tôi làm nhiệm vụ này, ai cũng muốn được vô sự, tôi luôn mang
vô sự đến cho ông. Được lệnh đóng vị trí tại chân núi Bà Nà yểm trợ hỏa
Tháng sáu hai không một tám