Page 118 - MuDoso78
P. 118
Mũ Đỏ 78 117
thổn thức , một mình bơ vơ lạc lõng , không nơi nương tựa, lang thang đói,
khát, đầu đường , xó chợ, mà chẳng biết tại sao bỗng dưng nó lại ra nông
nỗi này !... bỗng dưng nó mất hết những người thân yêu ?!... mất hết tất cả
những gì nó đã có khi ba, má nó còn sống!... Nó chẳng hiểu tại sao, và nó
sẽ chẳng bao giờ hiểu được tại sao nếu không có người nào nói cho nó biết
!!... Trong lòng con bé chỉ mong một điếu duy nhất làđược ba, má và thằng
Nam trở lại với nó, sống trong cuộc sống êm đềm ngày xưa, những ngày
xa xưa mà nó không nhớ ra từ lúc nào!nó đã có được.! đã được sống trong
một mái gia đình, nó được ấp ủ, được thương yêu… được ăn no, ngủ yên,
được cắp sách đến trường, học chung với những đứa bạn thật là vui, nó
không biết đó là hạnh phúc, một cái từ rất đơn thuần, nhưng cũng rất hiếm
hoi, hầu như không còn tìm thấy ở bất cứ nơi đâu nữa !trong cảnh đời vừa
mới được Đảng Cộng Sản miền Bắc ..<< giải phóng>> cho, nó không biết
gì hết… nó chỉ thấy những mất mát, thiệt thòi xẩy đến cho nó !… một sự
uất ức cha truyền, con nối mà nó nào có hay !!...những giọt nước mắt thấm
ướt cánh tay áo đã rách, con bé lại chập chờn giấc ngủ trong cơn đói cào
cấu cái dạ dầy nhỏ bé của nó, nó quay qua úp mặt vào tường, rồi lại lăn trở
ra ngoài mấy lần như để dỗ cái bao tử đang đòi hỏi một sự đáp ứng bọt bèo
thôi… thế mà cũng khó khăn quá đỗi, nó lê la khắp nơi, mót nhặt những
thứ không còn có thể ăn được nữa, nhưng nó vẫn nuốt trôi qua cuống họng
cho đỡ đói!... con bé thiếp vào giấc ngủ mệt nhọc, đói khát… bầy muỗi bu
quanh … cơn mưa đã dứt, đường phố vẫn âm thầm trong đêm tối….
Từng cơn gió lạnh vẫn vút qua bầu trời ẩm ướt, vẫn đùa nghịch quét vào
tận góc hiên nhà nơi con bévẫn nằm cong như con tôm, những cơn gióđánh
Tháng sáu hai không một tám