Page 101 - MuDoso78
P. 101
Mũ Đỏ 78 100
Một người đàn bà từ nhà trong bước ra khẽ gật đầu chào khách , tuy lam
lũ ,nhưng vẫn không dấu được vẻ thư thái ,dịu dàng . Bà bước đến ngồi nép
bên cạnh chồng . Bố của Trâm ôn tồn nói :
“Đây là bà nhà tôi , chẳng dấu gì bà , chúng tôi chỉ có hai cháu gái , chị
của cháu Trâm đã lập gia đình với một người ở miền xuôi , chỉ còn có cháu
Trâm ở lại hủ hỷ với vợ chồng tôi ,mấy hôm trước cháu có thú thật mối
lương duyên với con trai của bà , thú thật vợ chồng tôi cũng ngỡ ngàng
trước mối lương duyên và hoàn cảnh éo le của chúng nó , nên cũng không
biết liệu lẽ nào cho phải .”
Hớp một ngụm nước ,bà Toàn mỉm cười đáp :
“Ông bà dạy thế cũng phải , mấy hôm trước tôi có nhận được thư của
cháu Trâm , quả thật tôi cảm động vô cùng , Tôi cũng chỉ có một mình
cháu Tân , từ ngày nhà tôi mất , cũng chỉ có hai mẹ con hủ hỷ sớm tối , bây
giờ con tôi vướng cảnh tù tội ,cháu Trâm đã không kể gì đến hoàn cảnh
của con trai tôi mà đem lòng quyến luyến nó , tôi nghĩ rằng đây có lẽ là
trời định cho chúng nó , vậy xin ông bà cũng nên hợp tác cho chúng nó .”
Bố của Trâm cười xòa : “ Thôi thì vợ chồng tôi và bà có còn làm gì được
nữa ,vì tương lai và hạnh phúc của con cái , thì cánh gìa chúng mình cũng
phải xuôi theo thôi ,”
Bà Toàn và chú Tuấn cũng cười , bà xoay qua Trâm hỏi :
“ Bây giờ bố mẹ cháu và bác đã tính như vậy đó , còn cháu thì sao ? cháu
nói cho bác biết .”
Đỏ bừng đôi má , nàng cúi xuống vân vê chéo áo ,lí nhí nói gì không rõ
, bà Toàn cười xòa :
“ Con bé này ,lớn rồi mà còn mắc cở . “
Bố của Trâm cũng cười :
“ Thế đấy , hình ảnh này lại gợi nhớ lại chuyện của tôi với bà nhà tôi ngày
xưa , lúc bố mẹ tôi đến dạm vợ cho tôi , trước năm 1954 gia đình chúng tôi
, cũng như những gia đình khác ở đây đều ở Hà Nôi và Hải Phòng , nhưng
sau cuộc cải cách tư sản thì đều phải bị chỉ định cư trú ở đây ; thấm thoát
thì cũng mấy chục năm rồi …Thôi thì sẵn đây , bà và chú đây ở lại dùng
một bữa đạm bạc với vợ chồng tôi .”
Bà Toàn đưa mắt nhìn chú Tuấn dò hỏi , chú Tuấn vội đáp :
“ Dạ , cám ơn ông bà , xin để cho lần khác ,bây giờ đã quá trưa mà đường
ra bến phà lại xa và trơn trợt , chúng tôi phải tranh thủ cho kịp chuyến tàu
chiều nay kẻo trễ.”
“ Vâng , nếu đã như thế , thì xin hẹn vào dịp khác mời bà và chú đây ghé
lại nhé , bây giờ xem như đã thân thiết rồi đó , xin đừng ngại .”
“ Vâng , chúng tôi xin vâng lời , tôi xin phép đổi cách xưng hô vì dù sao
chúng ta cũng thành sui gia của nhau rồi , nhà tôi tên Toàn , xin anh chị
cứ xưng hô như vậy là được rồi , tôi cũng xin mời anh , chị và cháu Trâm
Tháng sáu hai không một tám