Page 102 - MuDoso78
P. 102

Mũ Đỏ 78                           101
        có dịp xin vào Sài Gòn để biết nhà , địa chỉ thì cháu Trâm đã có rồi đó .”
           Rồi bà quay sang khẽ vuốt tóc Trâm , bà nói :
           “ Con , bây giờ con cũng là con của mẹ rồi đó , khi nào có dịp con hãy
        đưa bố mẹ con vào Sài Gòn thăm mẹ nhé ,mẹ chờ con .”
           Nói xong bà tháo chiếc vòng Semaine , rồi đeo vào tay nàng :
           “ Mẹ chẳng có gì quý , chỉ có mỗi cái vòng này cho con , con hãy giữ gìn
        sức khoẻ , nhớ viết thư thường xuyên cho mẹ , à còn những thứ này nữa .”
           Bà chỉ hai cái giỏ xách nói : “Đây là những thứ mẹ mua cho Tân , thôi
        thì mẹ để lại đây , mẹ phải đi ngay , mang theo thì cồng kềnh lắm , con giữ
        lấy mà dùng , chỉ có đồ ăn khô thôi . “
           Nói xong , bà bước đến gần mẹ của Trâm và ôn tồn nói :
           “ Tiếc là không có thời gian để chị em mình hàn huyên với nhau , thôi thì
        nếu có dịp , xin mời anh chị vào nhà tôi chơi , chúng mình sẽ có nhiều thời
        gian hơn ; bây giờ chúng tôi xin kiếu để đi cho kịp chuyến tàu .”
           Chú Tuấn đã dẫn xe ra đường ngồi chờ ,Trâm và bố ,mẹ cùng theo tiễn
        chân bà Toàn . Đứng lặng nhìn khu lán trại của trại cải tạo một lát rồi bà
        Toàn nói :
           “ Thôi tôi xin phép anh chị nhé , mẹ đi nghe con , nhớ lời mẹ dặn .
           Trâm đứng nhìn theo cho tới khi chiếc xe khuất sau rặng cây xa xa nàng
        mới bước vào nhà . Làn mưa bụi vẫn rơi , nhưng trong tâm hồn nàng đã
        xốn xang với niềm vui khôn tả , mẹ nàng cứ nhìn nàng cười , làm nàng
        càng thêm xấu hổ .
           “ Thôi , mình vào nhà đi con , bà ấy là người tử tế , bố mừng cho con .”
           Nàng ngước lên nhìn bố với ánh mắt biết ơn .

        Thấm thoát đã hơn một năm Tân và các bạn được chuyển về trại Nam Hà
        , trong trại đã rộn lên nguồn tin là đã có sự mặc cả giữa chính phủ Hoa Kỳ
        và CSVN về số phận những người tù cải tạo , vì kiệt quệ về kinh tế nên VN
        muốn trao đổi những người tù để lấy viện trợ từ Mỹ , nguồn tin đồn này đã
        nhóm lên một chút ánh sáng nơi cuối đường hầm , Trong thời gian này số
        lượng người ở trong Nam ra thăm tù cải tạo mỗi ngày mỗi nhiều ,nên đã
        đẩy lui nạn đói ở trong tù và Tân cũng mong có ngày được gặp mẹ chàng .

        Vào một ngày cuối đông năm 1979 , không khí gía lạnh đã bao trùm đất
        bắc , khi thế giới chuẩn bị đón Chúa Hài Đồng thì Tân được lệnh ở lại trại
        vì có người đến thăm . Sự mong mỏi làm chàng cảm thấy nôn nao , khi
        người tù đi lao động cuối cùng ra khỏi trại , thì Tân và vài người có người
        nhà đến thăm , đi theo người cán bộ an ninh đi ra nhà thăm nuôi … từ xa
        chàng đã thấy mẹ và Trâm đang đứng chờ .

         Căn nhà thăm nuôi là một căn nhà nhỏ ,vách đất , lợp bằng rơm, bên trong
                        Tháng sáu hai không một tám
   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107