Page 96 - MuDoso78
P. 96
Mũ Đỏ 78 95
Thế rồi cũng xong , hơn một tháng sau trại tổ chức liên hoan báo cáo vượt
chỉ tiêu , đám tù cũng báo , nhưng báo có thêm hai người tù lên nằm ngủ
yên trên đồi vì bị bịnh và kiệt sức . Mượn xe cải tiến bên HTX , đặt hai
cơ thể nhẹ tênh lên hai tấm ván , 6 người tù đẩy . Dù mệt mỏi ,nhưng vì
mối giao tình với người bạn vong niên , anh Khánh , một sĩ quan tình báo
,nên Tân tình nguyện đi chôn cất bạn mình . Trời mùa thu thật buồn , mây
xuống thấp quấn quanh đầu núi ,lá thu vàng rơi rụng lác đác theo cơn gío
thoảng , tiếng lọc cọc của bánh xe cải tiến khua trên đường như tiếng mõ
cầu siêu , chiêu hồn cho hai linh hồn lạc loài …bất chợt một cơn mưa nhẹ
đổ xuống , con đường lên đồi như mờ đi , tên sĩ quan an ninh và hai bộ đội
võ trang đi sau một đoạn xa , câm nín …Đến chân đồi , cứ ba người khiêng
một tấm ván mà trên đó có xác của bạn mình , một người đi trước , hai phía
sau lần từng bước lên đồi . Trời mưa làm đường lên đồi trơn trợt , làm một
người trong nhóm của Tân vấp ngã …xác của anh Khánh lật nghiêng , rồi
lăn xuóng đám cỏ tranh , Tân vội buông tấm ván để níu caí xác của bạn lại
vì sườn đồi dốc , thì …”rốp “tiếng lên đạn của khẩu AK làm chàng khựng
lại , nét mặt của tên sĩ quan an ninh đanh lại …
Ngồi chờ hai người bạn xuống dưới đồi để lấy cuốc, xẻng , Tân đưa mắt
nhìn quanh ngọn đồi phủ đầy cỏ tranh ,nơi yên nghỉ của những người bạn
đồng ngũ của chàng …gần 20 nấm đất con con bị đào bới loang lỗ bởi thú
rừng , lỏng chỏng những chai, lọ , mộ bia của các bạn chàng đó , không
hiểu vài năm nữa có còn hiện hữu nữa hay không ?Chàng đưa mắt nhìn
xuống người bạn của mình , nét mặt của Khánh thật bình thản, hình như
Khánh đang say ngủ , Tân lẩm bẩm khấn thầm :” Thôi anh đi bình an , đàn
em chỉ có thể đưa anh đi một đoạn đường này thôi . “ Chợt một đám mây
đen kéo tới , bầu trời như tối hẳn , lẫn vào tiếng gío là tiếng cuốc lịch kịch
va vào đất, đá , Tân cố gắng đào sâu thêm thì tiếng của tên sĩ quan an ninh
vang lên :
“ Thôi đủ rồi ! Khẩn trương lên, trời sắp mưa to rồi .”
“ Để tôi đào sâu hơn chút nữa cán bộ.”
Tiếng tên sĩ quan an ninh hét to :
“ Tôi nói đủ rồi , là đủ rồi , anh muốn cãi !” vừa nói hắn vừa đưa tay rờ
bao súng .
Tân im lặng ,cùng với hai người bạn đặt xác của Khánh vào huyệt , tấm
trải bằng vải bao cát chỉ đắp được đến cổ , bần thần chàng móc túi lấy nửa
cái khăn phủ lên mặt Khánh . Từng xẻng đất phủ lên thân xác bạn , Tân
nhủ thầm :
“ Vĩnh biệt Khánh , vĩnh biệt .”
Cẩn thận , chàng lấy xẻng vỗ cho đất nén chặt xuống , rồi lấy miếng giấy
Tháng sáu hai không một tám