Page 65 - MUDO 77
P. 65
Mũ Đỏ 77 61
súng cá nhân, các loại súng đại bác không giật của ta khó triệt hạ chúng,
nhất là địch dễ trả đũa nếu ta dùng súng không giật, lúc này sinh mạng của
anh em Mũ Ðỏ quí hơn vàng, hơn ngọc quí. Hai khẩu đại liên của địch
quay về hai hướng ta có thể tiến quân, nên TÐ2ND không sao có thể tiến
quân qua được, nếu như bình thường thì không có gì trở ngại; hiện nay ba
tiểu đoàn Nhảy Dù không có tiểu đoàn nào quân số trên 150 người, đa số
là bị thương và đã được tản thương theo hệ thống của Hoa Kỳ. Chúng ta
không thể hao quân được nữa. Nên Thiếu Tá TÐT/TÐ2ND xin pháo binh
triệt hạ cửa Ðông Ba, hồi sáng cùng ngày có hai phi tuần đánh nhưng cửa
Ðông Ba chỉ bị trầy trụa, địch quân vẫn còn sử dụng vị trí này, như một
pháo đài kiên cố, (Trong khi đó địch quân bổ xung quân số ngon lành, tiếp
tế đạn dược đầy đủ, ta biết nhưng không có quân cản, PÐCND có bắn chặn
nhưng không có quan sát, nên không ăn thua gì, mãi tới ngày 12 tháng 2
năm 1968, các đơn vị Hoa Kỳ mới tham chiến lúc này các đơn vị Nhảy Dù
đã mệt mỏi). Khi nhận được lệnh của T/T Chiến Ðoàn Trưởng qua T/T văn
Bá Ninh tham mưu trưởng Chiến Ðoàn chuyển xuống, cho lệnh PÐCND
kéo súng đại bác trực xạ triệt hạ cửa Ðông Ba, Tôi trình diện và xin với
T/T Lê Quang Lưỡng đi thám sát vị trí trước, được chấp thuận cho thám
sát trước. Ðại Úy Ðược lúc đó đang tạm thời giữ chức vụ Tiểu Ðoàn Phó
TÐ2ND hướng dẫn tình hình thật kỹ càng; sau khi thám sát địa thế, tôi về
Chiến Ðoàn trình bầy trực tiếp với T/T Chiến Ðoàn Trưởng :
- Trình Ðích Thân ta có hai điạ điểm có thể đặt súng trực xạ thẳng vào cửa
Ðông Ba được.
- Ðiểm thứ nhất tại đường (quên tên) dọc theo bờ thành về hướng Bắc cửa
Ðông Ba có thể đặt súng trực xạ, nhưng trong tầm đại liên và B40 của địch,
nếu địch quân nghe tiếng xe kéo súng, tức thì cả xe lẫn súng làm mồi cho
địch quân, nếu chúng ta đậu xe ở chỗ khuất, đẩy đại bác lại vị trí có thể trực
xạ được, vì địch quân quan sát dễ dàng, nên cũng bị địch dùng đại liên và
B40 làm tê liệt khẩu đại bác.
Ðiểm thứ hai trên đường Mai Thúc Loan, chỗ này trong tầm súng cá nhân
của địch ngay bên kia đường là nơi chúng tôi mới phải bắn yểm trợ hồi
chiều. (Lúc này Pháo Ðội chỉ mới có 2 khẩu còn 2 khẩu bị lạc không biết
đang ở đâu, có lẽ đây cũng là một lịch sử về trực thăng vận bị lạc súng khôi
hài như vậy!) Vì vậy, xin Ðích Thân cho tôi được tự do hành động, làm
cách nào tôi làm địch quân không còn sử dụng cửa Ðông Ba để làm pháo
đài thì thôi, hoặc làm sao cửa Ðông Ba không còn là nơi địch quân có thể
sử dụng để bố trí súng cộng đồng trên đó nữa, khi nghe trình bầy như vậy.
T/T Lê Quang Lưỡng Chiến Ðoàn Trưởng Chiến Ðoàn 1 Nhảy Dù, sau
một phút đăm chiêu ông nói:
- Ngày mai Pháo Ðội làm sao triệt hạ được vị trí súng của chúng thì làm,
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược