Page 66 - MUDO 77
P. 66

Mũ Đỏ 77                        62

        tôi đồng ý cho anh toàn quyền hành động.

        Sáng sớm hôm sau được Trung Úy Khiêm Ðại Ðội Trưởng TÐ2ND hướng
        dẫn toán điều chỉnh tác xạ, để tiêu diệt mục tiêu cửa Ðông Ba. Tôi cố bò
        lại gần mục tiêu; nằm cách xa cửa Ðông Ba khoảng hơn 100m, im lặng
        nhẹ nhàng, để địch không sao nhận được vị trí của Quan Sát Viên, rồi
        điều chỉnh từng viên đạn 105 ly vào mục tiêu. Chúng tôi phải áp dụng tác
        xạ Tiêu Hủy để đánh mục tiêu này (kỹ thuật tác xạ trình độ cao). Theo
        lý thuyết thì các khẩu 105 ly không được phép thi hành tác xạ này được,
        nhưng không được chọn lựa nữa, khẩu đội thi hành tác xạ này, được dùng
        thủy chuẩn M1 để làm việc. Khác với các tác xạ thông thường, tác xạ này
        trên phương diện kỹ thuật, Tiền Sát Viên cho lệnh tác xạ cho Pháo Ðội
        thi hành, tác xạ này đơn vị chỉ được dùng một khẩu đội thi hành tác xạ,
        thường là khẩu chuẩn. Viên đạn nổ thứ 6 bắn ra, đã lọt ngay vào trong cửa
        Ðông Ba, nhìn xác giặc và cây súng đại liên tung ra khỏi cửa bên hông
        của pháo đài, tôi mừng rỡ muốn nhảy lên, nhưng tôi kềm hãm được sự vui
        mừng đó, tiếp tục bắn thêm các loạt đạn nổ nữa; các chiến sĩ Mũ Ðỏ reo
        mừng sung sướng, la hét ầm ĩ. Chúng tôi được địch đáp lễ từ phía bên kia
        đường bằng 2 trái B40. Nhận diện được mục tiêu chúng tôi dùng khẩu còn
        lại đánh sập ngay mục tiêu đó. Vị trí mục tiêu này lại chính là nơi ngày
        mồng một, chúng tôi vui tại đó, nhìn căn nhà xụp đổ toàn diện, ngay bên
        cạnh trạm bưu điện, tôi khẽ niệm Phật xin sám hối. Khẩu đội bắn thêm 10
        quả đạn nữa, cửa Ðông Ba như muốn sập xuống, không còn sử dụng làm
        công sự chiến đấu được nữa, và có vẻ như sẵn sàng sập xuống bất cứ lúc
        nào. Cùng lúc đó, tôi nghe tiếng trẻ em nói réo rắt:
               -Cơm đây các anh! Hôm nay hết rau rồi chỉ còn cá hộp thôi ...
         Quay sang Ðại Úy Ðược, tôi hỏi:
               -Ê Ðược, sao có cảnh này đẹp quá vậy?
               -Dân chúng hết gạo ăn, mà chúng ta cũng không còn gì để giúp họ,
        mỗi thằng mỗi ngày 3 gói cơm sấy đưa cho họ đổ nước sôi vào ăn với đồ
        hộp, lính một nửa, dân một nửa; thỉnh thoảng mấy đứa nhỏ kiếm được rau
        nấu với cá hộp thì quý, còn không thì đồ hộp vậy.
               -Mấy em nhỏ lên tuyến đầu, nguy hiểm quá, lở trúng đạn thì sao?
               -Mày chưa thấy đó, cách đây 3 hôm chúng tao phải chiếm vị trí
        này, một em bé và một cụ già tải tạn cho chúng tao đều bị thương!
               -Họ có bị nặng lắm không?
               -Cụ già bị thương ngay chỗ này, còn em nhỏ là em của em vừa
        mang cơm tới, bị thương ở góc nhà kia; hiện cả hai đang được y tá của tiểu
        đoàn chăm sóc, đã khá rồi.
               -Dân ở đây nghèo quá, tội quá nhỉ.
               -Nhưng họ có tinh thần Quốc Gia rất cao. Hôm tụi tao đến đây nếu
                          Bốn mươi ba mùa xuôi ngược
   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71